Nhãn quan của Giáo thọ sư về khoá tu "Giữ Lửa Trong Tim"
Phân chia để tiếp cận
Với hơn 400 thiền sinh tham dự từ nhiều độ tuổi và đối tượng, nhưng “Giữ Lửa Trong Tim” mong muốn tập trung vào các nhóm thiện nguyện, nhóm làm công tác xã hội với tuổi đời của các thành viên trong khoảng 20 – 35 tuổi. Nhóm đối tượng này hầu hết là những Phật tử lâu năm, phát tâm Bồ Đề hoạt động công quả phụng sự Tam Bảo và hướng đến xã hội, gieo duyên Phật pháp ra cộng đồng. Xét về độ tuổi thì các bạn đủ trẻ để năng động, sáng tạo trong công tác tuyên truyền, đủ chín chắn để tiếp cận với đám đông, đủ tri thức để đi đúng hướng, đủ trải nghiệm và bản lĩnh để giữ vững tâm Bồ đề. Thế nên, nhóm đối tượng này là thành phần rất quan trọng công cuộc mang ánh sáng từ bi của Phật giáo đến với quảng đại quần chúng ngoài xã hội.
Khâu tổ chức bắt đầu với việc kêu gọi, vận động sự tham gia của các nhóm này bên cạnh việc thăm dò ý kiến đầu vào của từng cá nhân riêng lẻ về sở thích, mong muốn hoạt động gì từ khóa tu. Để từ đó, BTC phân chia thành các nhóm Gia đình Pháp đàm nhỏ và trao đổi, sinh hoạt theo đúng nhu cầu của các thành viên trong từng nhóm, thông qua sự hướng dẫn của các vị Giáo thọ như chúng ta đã biết. Với 13 Gia đình Pháp Đàm chuyên trách 13 mảng nội dung thông tin rộng lớn như vậy cần rất nhiều Giáo thọ có kiến thức, kinh nghiệm và kỹ năng phù hợp với từng nội dung. Mỗi Gia đình Pháp đàm từ 25 – 35 thành viên sẽ sinh hoạt riêng lẻ vào các thời khóa nhất định, với các nội dung mà các thành viên đã đăng ký từ đầu. Với số lượng như vậy, các Giáo thọ sẽ có nhiều cơ hội để lắng nghe hơn, và mọi người trong gia đình cũng sẽ được tương tác nhiều hơn. Qua đó, các Giáo thọ đã tiếp cận được nhóm thiền sinh của mình dễ dàng, thuận tiện, và truyền đạt được nhiều thông tin hữu ích, giải đáp ngay những thắc mắc của các thiền sinh.
Phân chia để tổng hợp
Sau các giờ sinh hoạt theo nhóm, các Giáo thọ sẽ ngồi lại và tổng hợp lại những tâm tư, tình cảm, ý kiến và quan điểm tu học của từng Gia đình Pháp đàm. Khi mọi người bước vào giai đoạn “im lặng hùng tráng” và nghỉ ngơi cũng là lúc BTC cùng toàn thể các vị giáo thọ tham luận, đưa ra chủ đề cho buổi pháp đàm chính của thời khóa sinh hoạt chung. Mỗi gia đình đều có những nội dung riêng, nhưng khi tiếp cận, các Giáo thọ đã khéo léo tìm hiểu cặn kẽ, tường tận những suy tư, trăn trở cũng như những khó khăn của từng thành viên trong gia đình mình để rồi lồng ghép mong muốn sâu sắc nhất, mục đích chung nhất của khóa tu đến với toàn thể đại chúng.
Và như vậy, từ các gia đình riêng lẻ, dù là thảo luận từ nhiều nội dung, nhiều chủ đề nhưng BTC đã thống nhất được một số chủ đề chính, đơn cử như việc sẻ chia về phương cách giữ vững và nuôi dưỡng tâm Bồ Đề trong công tác thiện nguyện xã hội. (Xin Quý Phật tử vui lòng xem thêm tại bài viết Năng Lượng Chánh Niệm)
Tìm về cội nguồn
Các vị Giáo thọ đa số là những người con gốc Việt, nhiều năm sống ở hải ngoại. Vốn liếng tiếng Việt của Quý Thầy và Quý Sư Cô tự nhận cũng chỉ vừa đủ để có thể giao tiếp và truyền đạt tư tưởng, giáo lý Phật pháp đến với mọi người. Lần này về thăm quê hương, Quý Thầy, Quý Sư Cô háo hức lắm. Bởi lẽ được đặt đôi bàn chân lên đất mẹ - mảnh đất quê nhà, được tìm về nguồn cội với một tâm thế rất khác, một tâm thế của kẻ xuất gia tu hành vừa về thăm quê cha đất tổ cũng vừa mang một chút gì đó đã tu, đã học giúp những Phật tử trẻ Việt Nam nuôi lớn tâm lành.
Với vốn sống, kiến thức và kinh nghiệm tu học, thuyết giảng ở Châu Âu và Hoa Kỳ, Quý Thầy, Quý Sư Cô vừa mong muốn tiếp cận, tìm hiểu với đạo Phật truyền thống nhưng đồng thời cũng muốn giới thiệu bước đi mới trên con đường phụng sự, đưa Đạo Phật vào giáo trẻ Việt Nam. Thầy Pháp Dung cho biết, Thầy rất chú trọng đến vấn đề giáo dục. Thầy muốn hướng đến đối tượng là giáo viên, rồi từ đó, thông qua “kênh truyền thông” là giáo viên để Thầy gián tiếp tiếp cận đến đối tượng học sinh sinh viên. Thầy phân tích về sự khác biệt trong tính cách, suy nghĩ của người trẻ ở Châu Âu, Mỹ, Singapore… và của những người trẻ ở Việt Nam. Thầy cho rằng ở những nơi mà khoa học kỹ thuật càng phát triển, con người ta càng cô đơn, thiếu đi tính sẻ chia cộng đồng. Thậm chí, các bạn trẻ sợ dơ dến nỗi không dám cởi bỏ giày tất mà chạm đôi chân trần của mình xuống lòng đất mẹ để cảm thụ tình yêu thương từ thiên nhiên. Thế hệ trẻ ở Việt Nam thời kỳ hội nhập hiện nay lại muốn học đòi theo các nước Tây Phương - Âu, Mỹ như sống đơn độc, tự kỷ, dễ tự tử khi thi cử không đỗ đạt hoặc thất tình, không quan tâm đến những người chung quanh, các vấn đề xã hội… Thầy cho rằng đó là mất cái gốc rễ của phẩm chất người Á Đông.
Con đường chuyển hóa
Trước thực trạng của người trẻ như hiện nay, BTC khóa tu cũng trăn trở rất nhiều về cách thức tiếp cận để chuyển hóa thế hệ trẻ. Áp dụng theo mô hình của chính phủ Pháp và tại một số trường Đại học Pháp, Hoa Kỳ, Singapore, Việt Nam… là lồng ghép Phật Pháp vào các bài giảng, các buổi thảo luận, các buổi giao lưu trao đổi văn hóa, tôn giáo, các khóa ngắn hạn về tâm lý. Cách tiếp cận này không thuần về giáo lý, chỉ thuần về tìm hiểu sẻ chia và trao đổi kinh nghiệm. Do đó, các Giáo thọ được yêu cầu hạn chế và không sử dụng những ngôn từ Phật học khi giao tiếp. Nhưng vẫn phải phân tích, chỉ rõ những vướng mắc, sai sót trong cách sống và cách sinh hoạt của sinh viên học sinh để rồi truyền đạt những tư tưởng Phật giáo như học hạnh xả buông, quán chiếu thân – khẩu – ý, sống lành mạnh… Giới trẻ các nước và tại Việt Nam vốn đa dạng văn hóa, đa dạng tôn giáo nên việc hạn chế sử dụng ngôn từ Phật học cũng có những điểm đáng ghi nhận, bởi vì khi chư Tăng Ni tiếp cận sẽ có tính khách quan hơn, gần gũi hơn. Các giáo thọ sẽ giảng dạy và truyền đạt những phẩm chất đạo đức tốt đẹp, giúp thế hệ trẻ rèn luyện nhân cách tốt, dẹp tan phiền não và sống bao dung, từ bi, trí tuệ.
Khi được hỏi về công tác chuẩn bị cơ sở vật chất, hạ tầng cũng như về tính khả thi và hiệu quả của khóa tu tại Tu viện Khánh An, Thầy Pháp Khởi cho biết: Khâu chuẩn bị và hậu cần là khá tốt và đầy đủ. Hạn chế của Khánh An là địa điểm có diện tích vừa và nhỏ, nên chỉ có thể đón tiếp 400 – 500 thiền sinh cho mỗi khóa tu; không gian dành cho các Gia đình Pháp đàm chưa thật sự riêng tư và yên tĩnh cần thiết. Ngoài ra, khóa tu chỉ kéo dài 2 ngày 1 đêm nên các Giáo thọ chưa thể truyền những thông điệp nhiều và mạnh mẽ hơn. Ví như nội dung “Chuyển Hóa” của Gia đình Pháp đàm cho Thầy chủ quản phải cần đến vài ngày mới có thể nói hết, rồi cần cả tuần để thực tập. Thầy Pháp Khởi hy vọng nếu có cơ hội tổ chức cho lần sau, quí Giáo thọ sẽ cân nhắc kéo dài thành những khóa tu 3 ngày, 5 ngày hoặc 7 ngày liên tục để Giáo thọ có đủ thời gian tìm hiểu từng thiền sinh, để truyền cảm hứng và thuyết giảng nhiều nội dung hơn, và các nội dung phải thật sự sâu rộng, còn thiền sinh thì đủ thời gian thực tập, đủ thời gian để ngấm, để “tiêu hóa” lượng kiến thức tu học.
Như vậy, con đường chuyển hóa quả thật là một con đường dài, đầy rẫy khó khăn, thử thách. Thế mới biết tâm tư, tình cảm của Quý Thầy, Quý Sư Cô là bao la, rộng lớn đến dường nào. Xuất gia đã là một con đường khó! Khi xuất gia rồi lại tiếp tục đảm nhận con đường độ sinh, hành Bồ Tát đạo thì càng thêm khó! Nhưng với BTC thì con đường này dù có khó nhọc, dù có dài thênh thang cũng không làm suy giảm tâm Bồ đề của mỗi người. Quý Thầy, Quý Sư Cô vẫn miệt mài, cần mẫn tu tập và tìm hiểu hàng ngày, hàng giờ để lựa chọn những phương pháp, những hướng đi phù hợp với giới trẻ.
Tình yêu thương của Tăng thân phảng phất tấm lòng từ bi của Bồ Tát. Nếu có cơ hội, Quý Phật tử hãy một lần đến với Khánh An, đến với những khóa tu để được tiếp cận nguồn năng lượng yêu thương và từ bi này, để một lần quán xét lại con người của mình, để lắng lòng mà nghe tiếng chuông thức tỉnh, để học hạnh xả buông, để nói lời hiền hòa, để hành động hiền hòa và để tâm ý luôn hiền hòa, an lạc.
Tony Lê