Hoa Lòng Nến Ngọc Dâng Thầy
Có nhiều thầy cô thế hệ chúng con chia sẻ về trú xứ tu tập của mình, các vị nói không có được khoảnh khắc ngồi bên thầy của mình uống trà, trò chuyện như ở Khánh An, có chăng cũng rất là hiếm. Ngẫm lại tăng thân chúng con thấy mình phước báu làm sao, có cả một gia tài lớn mà bấy lâu mình không nhận thấy. Giờ này ngồi tại một trú xứ cũng mang tên Khánh An nhưng ở trời Âu xứ lạnh, hớp ngụm trà chỉ có chính mình; muốn được quây quần bên huynh đệ, được sưởi chút tình thương của Thầy, được nghe Thầy chỉ bảo nhưng chỉ là ước mơ.
Một lần Đức Phật dạy, muốn tìm kiếm tiền tài hãy đi làm, còn muốn tìm kiếm pháp tài hãy tìm đến hai vị tôn giả Xá Lợi Phất và Mục Kiền Liên. Đây là hai vị tướng quân chánh pháp trong giáo đoàn nguyên thủy thời Đức Phật. Cũng vậy, muốn kiếm tiền tài chịu khó bỏ công sức ra nhưng để kiếm tìm giáo pháp thì phải có minh sư soi sáng, hướng dẫn đường tu, mới biết lối để đi. Những khoảnh khắc được gần bên Thầy giờ mới thấy trân quý làm sao, những điều Thầy dạy giờ mới thấy giá trị làm sao! Thuở ấy, có những điều thầy dạy rất tâm huyết mà nghĩ đến con thấy nó đau đáu, đau đáu vì tự ái, vì tổn thương nên con không muốn tiếp nhận nó. Và bây giờ chính con đã được trưởng thành từ những lời dạy tâm huyết ấy. Ngẫm lại con thấy dù dạy chúng con nhưng Thầy cũng đau đáu trong lòng, đau đáu vì chúng con không nghe, không tiếp nhận, không thực tập. Điều này thì chỉ có Thầy mới đầy đủ từ bi, mới cam chịu những đau đáu vì những người đệ tử như vậy.
Con cảm nhận hình ảnh Thầy có mặt trọn vẹn rõ ràng trong mỗi chúng con nếu chúng con chịu thực hiện con đường tâm linh vững chãi, hành trì nghiêm mật, ứng dụng xuyên suốt những lời Thầy dạy. Như cánh đại bàng bay rộng làm chủ cả bầu trời, cũng vậy công đức của thầy đã trùm phủ không gian tu tập; che chở, bảo vệ để các chú chim non nhỏ bé chúng con có nơi nương náu, thêm kinh nghiệm trên đường tu. Chúng con đã có đủ đầy nguồn giáo pháp từ Thầy nhưng để thẩm thấu được cần phải có đầy đủ lòng kiên nhẫn nhiệt huyết tham học, thấy được giá trị cốt lõi của sự tu tập và nhận diện rõ ràng sơ tâm xuất gia của mình là gì thì mới khế ngộ được ý chỉ của Thầy. Thực hiện được điều đó thì nơi đâu cũng có Thầy, chỗ nào cũng gặp được Thầy. Thầy ra thất cũng là một sự kiện quan trọng với chúng con; vì lúc đó con nhận được hương thiền của Thầy sau những ngày công phu thiền quán.
Chúng con vẫn biết Thầy luôn có mặt cho chúng con nhưng vẫn thích được nhìn Thầy tận tường. Vẫn biết như thế là tu tập chưa tốt chưa nhận thấy được Thầy có trong con nhưng chút tình của con trẻ được biểu lộ bằng những cảm xúc rất thường. Thấy biết những gì đang xảy ra để sống trọn vẹn trong tình Thầy trò để trân quý trọn vẹn những phút giây mầu nhiệm đời thường này.
Phẩm vậy quý giá mà Thầy muốn đón nhận từ đệ tử mình không phải là những món quà vật chất hình thức rườm rà mà chính là sự công phu tu tập, là hoa lòng nến ngọc từ tâm, là lễ phẩm thiết thực chúng con kính dâng đón chào ngày Thầy ra thất.
Tuệ Khai