BA ƠI!
Ba ơi, chiều nay, lũ tràn về
Bỏ nhà, ba vội vã ra đi
Để mẹ, con trong niềm thương nhớ
Nước mắt thành dòng lũ chia li.
Ba ơi, chiều nay, lũ tràn về
Nước đổ, gió lùa, não nùng ghê
Hai con còn nhỏ, mẹ yếu lắm
Căn nhà hiu hắt, gió lạnh tê.
Ba ơi, chiều nay, có biết không?
Lũ về vây kín nỗi nhớ mong
Đứa em, mẹ còn mang giọt máu
Chẳng thấy mặt ba phút lọt lòng.
Ba ơi, nước sông chiều lạnh giá
Ba nằm lạnh cả tấm lưng cong
Trên bờ con khóc thương ba lắm
Mẹ chết lặng, giây phút mất chồng.
Nhà mình, bây giờ, thấy trống không
Bữa cơm, giờ đây, thấy nghẹn lòng
Chỗ ngồi của ba, giờ vắng lặng
Bàn thờ nghi ngút khói hương lâng.
Bây giờ, cách biệt cõi âm, dương
Duyên phận cha con sớm đoạn đường
Thương ba, lòng con càng thương mẹ
Ba mươi xuân sắc đã tàn hương.
Ba ơi, giờ đây, yên nghĩ nhé
Dòng sông có lạnh, ba hãy về
Cửa nhà vẫn mở chờ ba đến
Thăm vợ con mình, giữa cơn mê.
Ba ơi, giờ đây, yên nghĩ nhé
Giọt máu của ba, mẹ giữ gìn
Mai sau, đến khi, em khôn lớn
Ba về trong hình dáng em con!
Nhân Trần