Tăng thân tu viện Khánh An và Ban Giáo thọ khánh tuế Thầy
Thông lệ, khi xuân gần kề, mỗi thành viên trong gia đình dọn dẹp cửa nhà, chăm lo bếp núc để mọi điều thật sung túc cùng chào đón một năm mới bình an, cùng tụ họp, quây quần bên mâm cỗ cúng ông bà tổ tiên. Trong cửa đạo, ngày giỗ Tổ chính là khoảnh khắc hàng hậu bối có cơ hội gặp mặt cùng nhau, ôn lại công hạnh để gửi niệm biết ân đến các bậc tiền hiền đã gầy dựng, nâng đỡ xây dựng mạch nguồn tâm linh thật vững mạnh.
Cũng vậy, để có được một Khánh An tu viện được đặt nền hơn 100 năm trên vùng chiến tích An Phú Đông lịch sử là sự dày công, tạo dựng của biết bao thế hệ Tổ sư. Trở về trong ngày kỵ giỗ của tổ khai sơn, chính là dịp mỗi người thực tập sự đền ân đáp nghĩa một cách trọn vẹn. Chính gốc rễ tâm linh đã nuôi lớn thân cây cho ra nhiều hoa trái tốt đẹp. Do vậy cần phải quay về vun bồi gốc rễ, ôm ấp nuôi dưỡng rễ cây. Có như vậy mới thể hiện được tinh thần hiếu đạo, “ẩm thuỷ tư nguyên” của người con Phật. Mỗi ngày, cần phải học giáo pháp, hành giáo pháp, đặt giáo pháp vào trong lòng thì chân hạnh phúc sẽ được hiển bày, bồ đề tâm càng kiên cố, vững chắc.
Hương trầm toả ngát thiền thất, tứ chúng vân tập đầy đủ, đại diện cho toàn thể Đại chúng, thầy Tuệ Minh đã dâng lời tác bạch khánh tuế Thầy trong ngày cuối năm chuẩn bị bước sang thềm xuân mới.
Trong tình sư nghĩa đệ đong đầy, Thầy từ bi chỉ dạy: Là người con Phật cần phải biết ân Ba ngôi Tam Bảo cao quý. Nhân duyên chúng ta có mặt ngày hôm nay chính là nhờ có đức Thế Tôn. Không có đức Thế Tôn ta không có cơ hội để được gặp nhau, và giờ này không biết đang lăn lóc ở cõi u tối nào. Ân đức Phật rộng lớn vô cùng không có gì sánh bằng. Nhờ đức Phật mà chúng ta có con đường tâm linh hướng thượng, hướng thiện, giúp mỗi người trở về với bản tánh uyên nguyên cao đẹp của chính mình. Những lời dạy của đức Phật là ngọn đuốc soi đường, nuôi dưỡng trái tim thiện lành, khai mở nguồn tuệ giác cho nhân sinh thấy rõ được bản chất cuộc đời mà quay về với hải đảo tự thân, trau dồi giới định tuệ. Lời cảnh sách của tổ Quy Sơn được thầy nhắc lại: “Vô thường lão bệnh bất dữ nhân kỳ, triêu tồn tịch vong sát na dị thế”. Vô thường là một quy luật bất biến. Thời gian thì cứ trôi mãi, không bao giờ đứng lại để chờ đợi ai cả. Mỗi thời khắc trôi qua không dừng lại, nên hãy trân quý từng sát na trong sự định tâm hành trì công phu miên mật, đừng để trôi qua một cách oán tiếc luống uổn cho cả một sự nghiệp tu hành của bản thân mình. Không phân biệt khoảng cách xa hay gần, thời gian dài hay ngắn. Trú xứ tuy khác nhưng chỉ ở chung trong một ngôi nhà giáo pháp, mỗi người một nơi nhưng chỉ có một nơi nương tựa, đó chính là đức Phật, đức Pháp, đức Tăng. Đây là nhân duyên thù thắng để chúng ta có mặt trọn vẹn cho nhau trong giờ phút tuyệt đẹp này.
Thầy khuyến tấn đại chúng hãy tinh tấn hơn nữa trên con đường tu tập, nguyện đời đời kiếp kiếp là bồ đề quyến thuộc của nhau trong ngôi nhà tâm linh. Chỉ có sự tu tập đúng chánh pháp mới xây dựng được chất liệu bình an ở trong lòng. Có bình an thì mới có thể hiến tặng bình an, có hạnh phúc thì mới cho đi được hạnh phúc. Bên trong không tồn tại một chất liệu tươi mát thì đạo nghiệp khó thể mà thành tựu viên mãn. Chất liệu bình an bởi sự công phu tu tập chính là món quà cao thượng nhất để dâng cúng chư Phật, chư Tổ.
Vòng chu trình sinh diệt vẫn mãi quay cuồng, thế nhưng Thầy sẽ vẫn ở đó. Mãi là cội bồ đề toả hương pháp vi diệu cho cuộc đời, che chở biết bao mảnh đời của những kẻ cùng tử đang lầm than khó khăn tận cùng ngoài kia. Thầm lặng biết ơn Thầy!
Tuệ Tâm
Một số hình ảnh ghi nhận khác: