Tu viện Khánh An

Một khóa tu đáng nhớ - Một người bạn chưa thể nào quên

Trong không khí bồi hồi chuẩn bị cho cái tết giáp thìn - 2024, Tu Viện Khánh An đã tổ chức một khoá tu cuối năm 2023 - khóa tu Sống Tỉnh Thức 78 - để hành giả có cơ hội nhìn lại một năm bận rộn, lắng lòng soi lại bản thân mình. Con may mắn cũng được tham dự khóa tu này.
Danh mục: 
Đời sống - Tu học

    Đã hai năm không đón tết ở quê nhà nên cảm xúc trong con rất nôn nao. Có lẽ ngày xưa đã quen với không khí xuân, không biết trân quý cái tết cổ truyền dân tộc. Hai mùa tết cũng không quá lâu nhưng cũng đủ làm nhớ lại cảm giác của những ngày hoa mai nở. Ở nước ngoài, tết vẫn đi làm, đi học bình thường. Những ngày này, trong con có cảm giác bồi hồi, trống vắng, nhớ nhà, nhớ quê khi nhìn mọi người sum vầy đón tết. Ai may mắn thì có gia đình, người thân kề bên mình hoặc đi vui chơi với cùng bạn bè.

    Tết là dịp lễ quan trọng nhất trong văn hoá người Việt Nam. Mọi nhà đều phải chuẩn bị mâm cúng tổ tiên và tổ chức những buổi ăn uống thịnh soạn cho gia đình. Tết được đoàn tụ, gặp lại người thân, được nhìn thấy nhau, được bày tỏ tình thương mến với nhau mà có khi cả năm không gặp được nhau. Tết không chỉ là khoảng thời gian vui đùa, hưởng thụ mà còn là cơ hội để ta có những đổi thay, làm mới chính mình. Tết là thời điểm mọi người nhớ về tổ tiên, nhớ về Tam Bảo và chào đón một khởi đầu mới với hy vọng, may mắn và hạnh phúc. Con may mắn và biết ơn những duyên lành đã đưa tâm hồn bé nhỏ của con được về dự khoá tu vừa rồi, như để nạp năng lượng tích cực cho nguồn sống chuẩn bị cho hành trình năm mới 2024.

    Hôm dự tu con đi với một chị bạn cùng học bên Úc. Theo lời thuyết phục của con chị cũng đến dự và mãn nguyện với một ngày làm mới cuối năm.  Sắp xếp được lịch dự tu lòng thầm vui, thầm cảm ơn đất trời, Tam Bảo đã cho con một cơ hội được soi sáng lại tâm hồn mình, bản chất thật của mình sau ngần ấy thời gian sống giữa đất khách quê người. Thật hoan hỷ khi được quần bên những khuôn mặt thân quen, quý Thầy, cô, quý bạn đạo. Cảm giác trong con thật hạnh phúc và biết ơn. Một kỳ nghỉ lễ ngắn ngủi nhưng vô cùng ý nghĩa.


Cùng mẹ trong những ngày cuối năm 2023 - Sydney - Australia.

    Dù hành giả về dự khá đông, không gian vẫn tĩnh lặng nhờ nếp sống tỉnh thức của mọi người. Những hồi chuông trong trẻo ngân lên trong khoảng không yên ắng, càng cảm nhận sâu sắc hơn sự lắng lòng, nhẹ nhàng, thanh thoát khó tả; da diết làm sao. May mắn cho con, cho những ai có Tam Bảo để quay về nương náu, nhờ vậy mà tâm thức mình được phát triển hơn mỗi ngày. Không cần phải so đo với ai cả, chỉ cần thấy ta tiến bộ và tốt hơn chính bản thân ngày hôm qua là được rồi.

    Trong bộn bề cuộc sống, chúng ta thường quên mất một trong những hoạt động tự nhiên và cơ bản nhất: hít thở. Và thiền, giúp ta có thể quay về với hơi thở bên trong. Hít thở không chỉ là quá trình cung cấp oxy cho cơ thể và loại bỏ carbon dioxide mà còn là cầu nối giữa tâm trí và cơ thể, giữa ý thức và vô thức. Việc nhìn lại và hiểu rõ hơn về hành động hít thở không chỉ giúp cải thiện sức khỏe thể chất mà còn mang lại lợi ích to lớn cho thể trạng và tinh thần.

    Khi nghe lời Thầy dạy trong pháp thoại, nó y hệt như những gì con chiêm nghiệm: “Tết chính là cơ hội để làm mới bản thân mình, phải rũ bỏ những tạp niệm, những tham, sân, si của năm cũ, phải nhìn cuộc sống bằng sự tinh - trong và nhìn người khác bằng ánh mắt bao dung,.” Phàm là người, chúng ta vẫn chưa loại bỏ được những cảm xúc tiêu cực, nó liên tục dấy lên làm mình phiền muộn. Thiền định là phương pháp chúng ta lắng tâm, chuyển hóa những buồn lo, giúp ta có thể đạt được sự thanh thản, tỉnh lặng. Hơi thở chính là công cụ để ta tu tập tịnh và tu tập tuệ, giúp nhận thức sâu sắc hơn về bản thân và mọi điều xoay quanh ta. Khi có thể ngồi lắng lặng và nhận diện hơi thở đi ra đi vào, thì là lúc chúng ta có thể khai sáng được nhiều thứ và nhận diện mọi sự sống chính là duyên sinh, luôn thay đổi theo lẽ tự nhiên. Đó chính là vô thường, những sự việc luôn biến dịch thay đổi mà tâm ta không thể kiểm soát được. Chúng ta thường luôn muốn uốn nắn cuộc sống theo ý mình do không hiểu rõ vô thường. Khi vô thường xảy ra thiền dạy chúng ta quay về xoay chuyển mình thay vì xoay chuyển cái bên ngoài.

    Dưới sự hướng dẫn của Thầy, con cảm nhận sâu sắc nhịp thở của mình, biết vỗ về và ôm ấp đứa trẻ bên trong. Có rất nhiều người bên ngoài trông vui vẻ và hoạt bát nhưng bên trong lại lãng quên đứa trẻ hồn nhiên, thuần khiết bên trong bản thân mình.

    Năm 2023 đã đi qua rất nhanh, đến mức có những ngày chưa kịp định hình lại tâm thức và bản thân mình. Nhờ có thiền tập nên con tin là năm mới sẽ có dịp soi sáng tự thân để hiểu mình kỹ hơn, sống chậm lại một xíu để cảm nhận sự vật sâu sắc hơn. Có như thế mới nhìn nhận ra được những điều tốt đẹp trong thế giới quanh ta. Con tâm nguyện, khóa tu ngày càng được lan toả cho những người hữu duyên, nhất là những bạn trẻ như thế hệ chúng con.

    Ngày về dự tu, gặp lại anh bạn nhỏ đồng tu, giữa một rừng người vậy mà Vô Si nhận ra con, nó quấn quýt, nhảy nhót mừng vui, bám theo không rời, khiến con cũng xao động.

    Vô Si, em chó poodle màu nâu đã có gần hai năm…“làm tiểu” ở tu viện Khánh An. Thỉnh thoảng mẹ lên chùa, Vô Si quấn quýt theo, mẹ xin thầy mang về nhà chơi vài hôm, từ đó mà con biết được em. Vô Si biết thể hiện tình cảm rất rõ, vậy nên cả nhà ai cũng thương. Có lần bố đi làm về khuya, Vô Si tỏ thái độ không đồng tình, nằm dưới giường gừ gừ suốt. Bố vuốt ve nói: “Xin lỗi con ngày mai bố không về khuya nữa” nó mới chịu im, đi ngủ. Tí Tí thì kể từ lúc có Vô Si về cũng vui hẳn. Nhưng em là “chú tiểu” mà, chỉ được về nhà chơi một vài hôm rồi phải về tu viện.

    Suốt một ngày tu, em bám sát bên con, đến chiều thì em cũng đòi về nhà. Thật là một thiện duyên. Vô Si - không sân si, nghe tên đã thấy dễ thương. Nó nhắc con luôn sống với sự tươi mát, không sân si buồn giận để đừng gây khổ mình.


Cùng bạn đồng tu trong giờ pháp thoại.

    Một lần lên tu viện, em ấy quấn quít bên chân con. Lúc chào thầy ra về, em chần chừ một tí rồi quay sang nhìn Thầy như nói lời “xin phép” rồi chạy theo con ra xe, về nhà.

    Thế rồi, mùng 2 Tết… Quí chú nhắn báo Vô Si mất rồi, cả chùa cố tìm mà không gặp được em. Có lẽ ngày tết, người đông và ai đó…

    Xem xong tin nhắn, con và mẹ rưng rưng nhìn nhau. Mẹ ngước lên trời như để giọt buồn không trào ra, rồi thốt lên “Tết này hết vui rồi”. Con đứng đó mà lòng nôn nao, bàng hoàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Thời gian nặng nề trôi qua, lòng vẫn chưa hết bùi ngùi, chỉ thầm cầu mong em mải chơi đâu đó, sớm về. Nhưng bốn ngày rồi năm ngày, mọi thứ đều như chậm lại, con cứ mãi đợi tin như vậy. Buồn quá, con, mẹ và cả gia đình đi kiếm khắp nơi, ở đâu có chợ bán chó là đến. Con đường Lê Hồng Phong hai mẹ con ngược xuôi kiếm tìm trong vô vọng. Con vẫn đang nóng lòng ngóng trông em về. Mong có một phép màu gì đó để Vô Si em chó poodle khoác màu nâu trên mình sớm về lại Tu viện Khánh An.

    Em không chỉ là thành viên của Khánh An, là người thân cận của quí thầy, quí chú, là bạn đồng tu của con, của mẹ mà là của quí phật tử tu viện. Ai lên Khánh An tu học có lẽ sẽ còn nhớ Vô Si.

An Thanh - Nhã Vân