Thầy đã về với chúng con
Sự có mặt của Thầy làm cho không gian Tu viện “ấm” trở lại, sau những ngày vắng lạnh vì thiếu thầy. Niềm hạnh phúc trào dâng, tiếng cười niềm vui trở nên rộn rã.
Nhìn huynh đệ vui hẵn lên như những bé thơ đợi cha mẹ đi xa về.
Không phải đây là lần đầu Thầy đi hoằng pháp xa nhưng có lẽ đây là lần Thầy đi lâu nhất. Tăng thân và phật tử Khánh An không ai muốn xa Thầy nhưng cảm nhận cộng đồng Phật tử hải ngoại rất khao khát được học hỏi giáo pháp, thực tập giáo pháp ngang qua sự truyền đạt của Thầy, nên thầy phải đi lâu.
Nhìn hình ảnh tăng thân và phật tử sau khi đón thầy về từ sân bay, ngồi quây quần bên bàn trà quen thuộc, ai cũng hớn hở, hạnh phúc lắng nghe sự chia sẻ về hoằng pháp tại Mỹ và Âu Châu của Thầy. Từ đó mới hiểu thêm lòng tín mộ Phật pháp của phật tử phương xa; sống nơi đất khách mà lòng vẫn luôn hướng về quê hương, đạo pháp, thật đáng quý dường nào.
Thầy vừa về ngày 7/10 thì sáng (8/10), HT. Nguyên Đạt (đương gia chùa Việt Nam, Houston) đến thăm. Trước đó không lâu, thầy hoằng pháp ở Mỹ và đã dừng chân ở Chùa Việt Nam hai ngày, được hội kiến Ôn Viện chủ và chúng tăng ở đây. Hoà thượng đương gia đã đưa thầy đi thăm rất nhiều chùa, viện ở Houston. Đó là cơ duyên để Hoà thượng và Thầy gặp nhau. Cũng trong sự gặp gỡ tình cờ này, chị An Tịnh từ Origon về Khánh An đãnh lễ bổn sư của mình rồi trò chuyện, mới biết chị cũng là phật tử trước đây hay đi chùa Việt Nam.
Chúng đệ tử Khánh An không hề buồn “sao thầy đi hoài” mà thấy mình tự hào khi được nương với một vị thầy như thế; một vị thầy đã có công hạnh giáo hoá khắp đông tây, và được bao người đón nhận đạo tình đó từ thầy.
Thầy đã về rồi đó. Thầy đang có mặt và đang bước những bước chân thảnh thơi trên mãnh đất tâm linh Khánh An sau thời gian dài ngày hoằng pháp phương xa.
Chúng con cũng đang có Thầy bên cạnh, không còn phải:
Đã mấy mùa trăng thiếu vắng Thầy
Mấy mùa hoa nở chẳng ai hay
Lối củ đường xưa nhìn đâu thấy
Tìm Thầy mòn mỏi trong hơi cay.
Quảng Thức