Phước thiện
Đó là những điều mà con nhận ra sau khi kết thúc chuyến đi thiện nguyện tại Bình Thuận. Giờ đây khi hồi tưởng lại những gì đã trải qua trong chuyến đi con vẫn cảm thấy những cảm xúc trọn vẹn, buồn vui chợt ùa về. Đó thật sự là hai ngày cuối tuần đầy ý nghĩa. Tuy đây không phải là chuyến đi thiện nguyện đầu tiên, trước đó con cũng đã tham gia những hoạt động do nhà trường phát động, nhưng lần này với tư cách là tình nguyện viên của Tuổi trẻ Khánh An… hì…cảm giác thật đặc biệt!
Chuyến đi này không chỉ là một chuyến từ thiện đơn thuần mà còn là một khóa tu tập đầy ý nghĩa. Khởi hành vào sáng sớm, chuyến xe chở theo 90 con người với 90 trái tim đầy yêu thương mang phước duyên đến ngôi chùa nhỏ tại miền trung- Phước Thiện, Bình Thuận - một vùng đất đầy nắng và gió. Tại đây con được tham gia phát quà trung thu cho các cụ già và các em nhỏ có hoàn cảnh khó khăn.
Điều đầu tiên khi con đặt chân đến nơi này là sự tiếp đón nhiệt tình, đầy sự hoan hỉ của quý sư cô cũng như người dân nơi đây, điều đấy khiến con cảm thấy được hạnh phúc. Qua chương trình phát quà cho mọi người, con trải qua nhiều cung bậc cảm xúc. Đầu tiên, là sự hoan hỉ khi cùng mọi người chuẩn bị mọi thứ cho chương trình, được chơi đùa cùng các em nhỏ, con cảm thấy mình như trở về tuổi thơ vô lo vô nghĩ. Khi được chứng kiến, nghe được những câu chuyện về cuộc sống của các cụ hay câu chuyện cảm động của các em thiếu nhi tại chùa, con chợt thấy mình thật may mắn khi được hưởng một cuộc sống đầy đủ và trọn vẹn như bây giờ, và con thật cảm phục trước tấm lòng của các sư cô tại đây đã không quản khó khăn, dành cả tuổi thanh xuân của mình để chăm lo cho các em nhỏ cuộc sống một cách trọn vẹn nhất.
Viết tiếp cuộc hành trình là con được tham gia lửa trại cùng mọi người, được tham gia các trò chơi, được lắng nghe những câu chuyện mà mọi người chia sẽ, con cảm thấy đây như một gia đình, sau những tháng ngày bôn ba với cuộc sống, thì hôm nay những thành viên trong gia đình ấy lại quay về bên nhau kể cho nhau nghe về những điều mình cảm nhận được. Và điều đặc biệt trong chuyến đi này là lần đầu tiên con được thiền cùng mọi người vào buổi sáng. Giữa không gian yên tĩnh của buổi sáng cùng với ánh mặt trời của ngày mới soi sáng tất cả mọi thứ, kể cả các ngỏ ngách trong tâm hồn con, nhắm mắt lại con thấy lòng mình thật bình yên. Bất chợt con cảm thấy bấy lâu nay mình đã sống quá vội, chạy đua với tuổi trẻ, áp lực học tập và áp lực của cuộc sống làm con con dần quên đi... À! Thì ra bình yên đơn giản như vậy. Lắng lòng nghe khe khẽ những vỗ về ấm áp của sóng biển làm con cảm thấy cứ như tiếng sóng ấy vỗ về chính bản thân con. Giúp những khuất mắc, những điều cần làm, những điều chưa nói trước đây của con, con nghĩ giờ đây mình đã có câu trả lời cho những điều đó.
Hai ngày, không phải quá dài nhưng đủ để con hiểu được giá trị lớn lao mà chuyến đi mang lại và con cảm thấy may mắn và hạnh phúc. May mắn vì con được tham gia chuyến đi lần này cùng quý sư thầy, sư chú, quý sư cô và các anh chị. May mắn vì qua chuyến đi này con học được nhiều thứ, học được cách sẻ chia với mọi người xung quanh, học được những kiến thức quý báu về Phật giáo, những giáo lý, giáo lễ, biết được thế nào là Phước, thế nào là Thiện,.....những điều mà trước kia con chưa từng biết đến.
Hạnh phúc vì được góp một chút công sức nhỏ nhoi của mình để làm nên một chuyến thiện nguyện trọn vẹn. Hạnh phúc vì được gặp mọi người, những con người trước kia con chưa từng gặp, hay chỉ gặp một hai lần nhưng lại quá đỗi thân thuộc đến vậy, sự chân thành, nhiệt huyết của mọi người khiến con cảm thấy mình như là thành viên trong gia đình mọi người vậy.
Con xin chân thành cảm ơn đến thầy viện chủ, đến quý sư thầy, sư chú cũng như ban tổ chức đã tạo phước duyên cho con tham gia chuyến đi đầy ý nghĩa này. Con hy vọng sau này mình có đủ duyên để cùng tham gia với mọi người trong các cuộc hành trình mang Phước Thiện đến mọ người nhiều nhơn nữa.
“Cảm ơn cuộc đời mỗi sớm mai thức dậy
Ta có thêm một ngày để yêu thương”.
Trần Tiết