Vô thường
06/12/2018 07:34
Danh mục:
Đời sống - Tu học
Chợt nhận ra cánh hoa rơi đi mãi
Chợt nhận ra ngày qua lại đêm về
Chợt lặng nhìn mùa xuân gọi tuổi xanh
Rồi ngoảnh lại tóc sương đà điểm trắng.
Em đi đâu giữa hoàng hôn nhạt nắng
Em về đâu trong đêm vắng canh tàn
Em đóa hồng khoe hương sắc miên man
Còn hay mất cả tháng ngày em hát.
Nay em đâu chiều về không vàng nắng
Nay em đâu đêm vắng lạnh bóng người
Em đâu rồi ngày tháng tuổi đôi mươi
Nhìn những đóa hồng nhung rụng vỡ.
Thời gian qua xóa mờ đi tất cả
Niệm buồn vui như những đóng tàn tro
Cố giữ chi chỉ là cái vô thường
Thân tứ đại còn hợp - tan, tan - hợp.
Hỷ Minh