Cho Đi Để Thấy Mình Hạnh Phúc
Đúng 8 giờ sáng, đoàn đã có mặt tại BV Ung Bướu trên đường Nơ Trang Long, Quận Bình Thạnh. Tại đây, đoàn đã gởi tặng 220 phần quà gồm đường, sữa, bánh, thực phẩm và tiền mặt đến các em. Chứng kiến số phận đau thương của rất nhiều bệnh nhi, dù nhỏ mà đã gặp phải cản bệnh trầm kha: ung thư, không ai không khỏi chạnh lòng.
Trong lúc tặng quà, tôi tranh thủ thăm hỏi các bệnh nhân và thân nhân. Tiến đến giường bệnh số 7 của bệnh nhi Võ Văn Tình, em trai này chỉ mới vừa 4 tuổi mà đã phải phẫu thuật đến 2 lần trong đời. Mỗi vết mỗ còn lưu lại trên đầu em đến tận mấy chục mũi khâu. Thăm hỏi, tôi được biết sau mỗi ca phẫu thuật thì em khỏe mạnh hơn không đau đớn do những biến chứng từ khối u như trước kia nữa. Tôi thở dài, chỉ biết thở mà thôi, mong rằng sẽ đem hơi thở chánh niệm này để gửi đến năng lượng an lành đối với em và gia đình cũng như rất nhiều các em nhỏ cùng chung số phận thương cảm tại đây.
Tại 3 bệnh viên Nhi Đồng 1 – Quận 10, Nhi Đồng 2 – Quận 1 và BV Huyết học – Quận 1, đoàn đã gởi phẩm trao tặng 300 phần quà. Đặc biệt tại BV Huyết Học truyền máu TPHCM, đoàn đã cảm nhận được những tháng ngày còn lại của những bệnh nhi tuy tuổi còn rất nhỏ mà đã mắc phải căn bệnh ung thư máu trong mình, được chị Quản viện cho hay các bé tại khoa này có thể mất bất cứ lúc nào, và điều đó có thể diễn ra mỗi ngày. Chúng tôi nghẹn ngào nén lại cảm xúc để trao gởi tặng đến hết những phần quà cuối cùng.
Chúng tôi nghĩ sự giúp đỡ của đoàn chỉ là nhất thời, mỗi gia đình bệnh nhi, cha mẹ các cháu phải biết nỗ lực vượt qua khó khăn, tự mình biết chấp nhận bệnh duyên và hãy sống nghị lực, biết yêu thương, sống thiện, bởi đó mới là năng lực nội tại. Như vậy mới có được cuộc sống an vui, bình an đến với mọi người.
Hơn 1 giờ chiều, kết thúc chuyến từ thiện vô cùng ý nghĩa với chất vị tình thương xen lẫn những khoảnh khắc nghẹn ngào, xúc động của những trái tim biết sẻ chia.
Tôi cảm nhận có đi từ thiện thế này mới biết được giá trị cuộc đời quí đến dường nào khi ta còn khỏe. Món quà không lớn lắm nhưng tôi cảm nhận sâu sắc niềm vui hơn hở trên ánh mắt những bệnh nhân và thân nhân của bệnh nhân. Tôi cũng cúi đầu thầm cám ơn các bệnh nhân. Nhờ các vị mà tôi thấy mình còn quá may mắn, quá hạnh phúc với “tài sản sức khỏe” thật đồi dào mà tôi đang sở hữu. Tôi nguyện trân quí và hãy nỗ lực làm những điều tốt đẹp để giúp đời.
Một ngày đi từ thiện đã qua và tôi chợt thấy rằng được giúp người là cơ hội để được sống hạnh phúc.
Trung Nghiêm