Năng Lượng Chánh Niệm
Nếu như người thế gian đi để mà đến, để mà hoàn thành mục đích đi của mình, thì trong buổi thiền hành này, các thiền sinh được dạy cách đi để mà đi, đi cho trọn vẹn bước chân mình, đi cho trọn vẹn từng hơi thở, đi như vậy chúng ta mới thực sự có mặt cho mỗi bước đi, đi như vậy mới thong dong, đi như vậy mới tự tại. Quả thực thiền hành đã làm mới đi cái khái niệm đương thời của từ “đi”.
Sau buổi thiền hành, hội chúng vào thời khóa thiền tọa. Tọa thiền là cách hữu hiệu nhất để chúng ta trở về với chính mình và trở về nhận diện hơi thở quý báu của mình. Bạn biết không? Hơi thở là thứ không thể thiếu cho sự sống mỗi người, ấy vậy mà, trong sự sống, chúng ta lại bỏ rơi nó và đi tìm những viễn cảnh xa xôi. Chúng ta có tâm lí bỏ rơi cái gần gủi để tìm kiếm cái xa lạ, cứ thích cưỡi ngựa xem hoa. Nhưng bạn à, người xưa có câu: “có không giữ, mất đừng tìm”, nếu như chúng ta không biết trân quý để đến lúc hơi thở rời xa chúng ta thì nó chẳng để cho bạn cơ hội níu kéo. Vậy tại sao, chúng ta phải trân quý hơi thở, phải quay về chú ý đến hơi thở? Vì nó và ta là không hai, vì nó và ta nương nhau cùng tồn tại, trong ta có hơi thở và trong hơi thở có ta. Nếu ta bỏ rơi nó nghĩa là ta bỏ rơi chính ta, điều đó đồng nghĩa ta không tồn tại. Trong cái trần cảnh lăng xăng, xao động này, nếu chúng ta biết quay về nhận diện hơi thở thì cũng giống như bác nông phu trở về với căn nhà của mình để nghĩ ngơi sau một ngày dài lao động vậy. Về nghỉ ngơi bác sẽ không còn lao nhọc nữa, và nếu chúng ta quay về nhận diện hơi thở thì cũng giống như đứa trẻ ham chơi quay về trong vòng tay của mẹ hiền. Đứa trẻ đó sẽ thật sự an ổn trong vòng tay mẹ cũng như ta an ổn trong hơi thở của ta rồi. Nếu chúng ta bình an trong hơi thở thì hơi thở chúng ta đã có chánh niệm, hơi thở có chánh niệm nghĩa là bạn đang thực tập thiền rồi đó. Bạn à, khi bạn có thiền tập, bạn sẽ có được năng lượng hạnh phúc từ chánh niệm thôi, chúng tôi gọi đó là năng lượng của chánh niệm.
Chánh niệm không nhất thiết chỉ đến từ thiền tọa mà nó còn có trong mỗi lao tác hằng ngày của chúng ta nếu chúng ta ý thức được nó. Vậy nên sau khi thiền tọa, hội chúng chúng tôi vào thời khóa chấp tác, nói là chấp tác nhưng chúng tôi được khuyến khích là nên làm như chơi vì trong mỗi chúng tôi đã có sẵn năng lượng thảnh thơi rồi. Làm không có nghĩa là phải mệt nhọc.
Chấp tác xong, hội chúng vào thời pháp thoại do Thầy Pháp Dung chia sẻ, với một người Mỹ gốc Việt, Thầy chỉ tự tin khoảng 80% về vốn Việt ngữ, song chính năng lượng tu tập của Thầy đã phá tan khiếm khuyết về ngôn từ, thậm chí, Thầy thường xuyên dùng ngôn ngữ hình thể để diễn đạt những từ khó trong tiếng Việt. Trong Pháp thoại, Thầy chia sẻ làm sao để nắm bắt được những tâm hành của mình, nắm bắt được cảm thọ và làm chủ nó nghĩa là ta đang có chủ quyền với bản thân. Thầy còn chia sẻ thêm về kinh nghiệm tu tập. Theo Thầy, ai cũng có thể đầu tư quá trình tu tập của mình, tu tập là chất liệu vàng, bạc quý giá của mỗi người. Thầy chia sẻ thêm về chủ đề khóa tu “giữ lửa trong tim”, ngọn lửa trong tim đại diện cho lòng nhiệt huyết, tinh thần phụng sự và yêu thương. Thầy nói, cái đẹp của người tu là biết giúp mình và giúp đời, người tu phải có tinh thần dấn thân; muốn được vậy chúng ta phải biết nuôi dưỡng cái tâm ban đầu của mình, đó là cái tâm của hiểu và thương. Thầy còn chia sẻ làm thế nào để duy trì cũng như cân bằng năng lượng của mình. Thầy nói, năng lượng của chúng ta cũng như cục pin vậy, khi nó hết thì phải khéo sạc chứ đừng để nó cạn kiệt rồi chết pin. Sự tái tạo năng lượng theo thầy có nhiều cách như hiến tặng sự có mặt cho nhau, tiếp nhận thức ăn qua sáu căn đậm chất thiền vị là cách tái tạo năng lượng tốt nhất.
Kết thúc pháp thoại, Thầy hướng dẫn hội chúng bài tập đi bộ nhanh có chánh niệm, sự thích thú hiện rõ trên từng khuôn mặt các thiền sinh, song sự thực tập còn nhiều vụng về, thế mới biết đi thì dễ chứ đi chánh niệm thì không dễ chút nào.
Sau bài tập này, hội chúng dùng cơm chánh niệm, sau đó sẽ là thời khóa thiền buông thư.
Sau khi buông thư, hội chúng sinh hoạt theo gia đình pháp đàm, tại đây những chia sẻ ngày một nhiều hơn và thân thiết hơn sau một ngày cùng nhau tu tập. Quý Thầy, Quý Sư Cô đã tận tình chia sẻ với các bạn thiền sinh. Có những chia sẻ thức sự xúc động như con muốn xuất gia là sao để cha mẹ đồng ý hay con thấy công việc hiện tại không cho con hạnh phúc, con phải làm sao; thậm chí có bà mẹ trăn trở về việc con nhỏ giỏi tiếng Anh hơn tiếng Việt. Thật sự đây là những câu hỏi không khó nhưng không dể trả lời nếu như chúng ta không có năng lượng tu tập của hiểu biết và thương yêu.
Cuối cùng là thời khóa vấn đáp do Quý Thầy cùng Quý Sư Cô thay nhau chia sẻ. Những câu hỏi xoay quay vấn để giới trẻ với đạo Phật, phương pháp chuyển hoá sân hận, bình đẳng giới trong đạo Phật hay câu hỏi dể thương như tại sao quý Thầy, quý Sư Cô đi tu đều được Thầy Pháp Dung, Thầy Pháp Khởi, Sư Cô Phú Nghiêm cùng quý Thầy, quý Sư Cô khác tận tình giải đáp.
Và để khép lại khóa tu, Thầy viện chủ cũng đã có đôi lời gửi gắm đến Tăng thân Làng Mai và hội chúng. Thầy nói: “Chúng ta đã có gần hai ngày bên nhau hạnh phúc, chiều nay chúng ta có gần hai giờ đồng hồ để chia sẻ cùng nhau những câu hỏi thú vị, mẫu số chung của các câu hỏi chung quy cũng chỉ để chúng ta biết làm thế nào để nuôi dưỡng tâm bồ đề của mình. Thầy lấy hình tượng bông hoa và nói đó là tâm bồ đề đầy đủ sắc hương của mình. Thầy nhấn mạnh, chúng ta đến với đạo Phật là làm giàu cho tâm hồn, để nuôi lớn sự hiểu biết và thương yêu, thương những người mình thương, thương những người không thương mình và thậm chí là thương cả những người ghét mình. Nếu như bông hoa ở trong lòng là tâm bồ đề thì "giữ lửa trong tim" chính là công hạnh Bồ tát, là chí nguyện độ đời. Nuôi lớn tâm bồ đề mà không phát khởi chí nguyện đại thừa, hành Bồ tát đạo thì chưa gọi là độ sinh. Có tâm nguyện độ sinh mà không nuôi lớn tâm bồ đề thì dễ bị lạc lối. Thiếu tâm bồ đề mà "giữ lửa trong tim" thì hãy coi chừng, nó không còn là bầu nhiệt huyết phụng sự nữa mà là lửa sân hận chỉ gây đổ vỡ mà thôi".
Cuối lời, Thầy thay mặt cho hội chúng tri ân Quý Thầy, Quý Sư Cô Làng Mai –Pháp quốc, Tu viện Lộc Uyển – Mỹ quốc, Tuệ Uyển – Đồng Nai, Từ Đức - Bình Thuận và một số Tăng thân đã đến để cùng hướng dẫn, cùng tu tập với hội chúng trong niềm hoan hỷ lớn. Tại đây, Tăng thân Làng Mai, đại diện là Thầy Pháp Dung đã có lời cảm niệm Thầy Viện chủ đã tạo điều kiện cũng như quan tâm để khóa tu được viên mãn, Thầy cũng không quên gửi Thầy viện chủ món quà đến từ Làng Mai, đáp lại, Thầy Viện chủ cũng đã thay mặt Tăng thân bổn viện gửi đến Quý Thầy, Quý Sư Cô những món quà thay lời tạm biệt.
Khoảnh khắc kết thúc khoá tu đầy cảm động. Mọi người nắm tay nhau thành vòng tròn, với những câu hát thiền ca sâu lắng: “Cầm tay nhau, nắm tay nhau, giờ chia tay bước cho thảnh thơi…”
Trung Pháp – Trung Nhân
Một số hình ảnh trong khóa tu: