Bới Rác Tìm Hoa
Trong lòng đầy xúc cảm. Câu nói “Bốn vị khách đặc biệt” của Thầy Viện Chủ càng rõ hơn, ý nghĩa hơn trong tâm trí chúng con. Đúng là rất đặc biệt! Đặc biệt bởi tính chất của công việc này. Tâm lý, ai cũng muốn mình làm một công việc thanh cao, có tầm cỡ, có địa vị xã hội, để khi giới thiệu ta hãnh diện với cái nghề của mình. Nhưng ngay trong đời sống hằng ngày, nếu như chúng ta sống chưa tốt, ý thức bảo vệ môi trường chưa cao, chưa biết gìn giữ, trân quí thiên nhiên, chưa biết nhìn cộng đồng xã hội chính là ngôi nhà chung thì làm sao ta có thể đứng ở chỗ tốt, chỗ cao?
Bốn vị lao công, chú Hùng đã lớn tuổi quê Quảng Trị, có hơn 20 năm làm nghề dọn rác; anh Diễn quê Bến Tre, tham gia công việc này cũng được vài năm; 2 bạn Hùng và Hậu là 2 anh em ruột quê Đồng Nai làm việc này cũng hơn 1 năm. Trông các anh hiền hậu, có nét gì đó thụ động, ngại ngùng, nhưng khi Thầy Viện chủ bắt tay, trò chuyện thì các anh trở nên thân thiện, mạnh dạn hơn.
Mở đầu câu chuyện, Thầy Viện chủ nói: "Tôi muốn bày tỏ sự kính trọng đến với các anh. Chính các anh là những người đáng được kính trọng, đáng được ngưỡng mộ. Các anh đã làm cho đời thêm sạch đẹp, xã hội thêm xanh tươi. Chính các anh là những vị khách đặc biệt của Tu viện Khánh An trong dịp xuân mới".
Thầy nói, lối suy nghĩ và ước mơ của giới trẻ Việt Nam và các nước Phương Tây khác lắm. Con cháu của ta khi hỏi "Ước mơ của con lớn lên như thế nào?” thì các cháu trả lời sẽ làm chủ tịch, giám đốc, bác sỹ, kỹ sư . . . Trong khi cùng một câu hỏi, các bé ở các nước Phương Tây thì trả lời, sẽ làm hốt rác, dọn dẹp, thông cống, xây dựng cầu đường . . . Không phải ngẫu nhiên các cháu nói được như vậy. Đó là nhờ ý thức giáo dục gia đình và giáo dục xã hội. Từ đó ý thức về xây dựng nhân cách, tinh thần bảo vệ môi trường và phụng sự đã được nuôi dưỡng, nuôi dưỡng từ tấm bé. Các bé ở những nước phát triển, khi ăn xong một trái chuối, một viên kẹo thì đi tìm sọt rác, và nếu như tìm không ra thì sọt rác của các cháu chính là túi quần, túi áo.
Hốt rác, dọn dẹp vệ sinh là một trong những công việc mà Thầy gọi là công hạnh Bồ Tát. Thầy gọi các anh là những vị Bồ tát trong đời. Khi được hỏi nguyên nhân làm công việc này và niềm vui khi làm như thế nào thì Anh Diễn một người ở Bến Tre trả lời vì muốn mang lại vẻ đẹp cho phố phường và bảo vệ môi trường đến cho mọi người.
Chúng ta thấy rằng, nếu nhìn rác chỉ là rác là cái nhìn hạn hẹp. Trong đống rác đó ta thấy cả hành tinh xanh bao la, thấy được trời, mây, non, nước, thấy hoa, thấy bác công nhân và thấy ta trong nữa, đó gọi là quán chiếu - cái nhìn rốt ráo. Trong rác nhất định phải có hoa, rác và hoa cùng song song mà biểu hiện.
Mặt trời xanh rờn
Một rổ rau xanh
Vạn vật nương nhau
Làm nên cuộc đời
Nhìn vào rổ rau xanh tốt ta thấy cả mặt trời và các yếu tố tự nhiên. Vạn vật nương nhau làm nên cuộc đời là vậy. Chúng ta được biểu hiện đây là cả một quá trình nhân duyên hội tụ. Nếu khéo nhận diện được rác thì chúng ta sẽ thấy được hoa. Không khéo nhận diện dù trước mặt là hoa ta chỉ thấy toàn rác. Khi có tâm hồn đẹp ta nhìn đâu cũng thấy đẹp, có một tâm hồn đen đúa thì dù vạn vật đẹp ta cũng nhìn thấy toàn xấu. Chúng ta cũng phải thấy rõ các thứ rác tham lam, sân hận, si mê đang bám víu trong tâm, phải biết cách để chuyển hóa. Tu học là nhìn nhận, xử lý khổ chuyển chúng thành an vui, hạnh phúc cũng như biết dùng rác để bón cho hoa.
Hốt rác dọn dẹp vệ sinh là một nghệ thuật mà không phải ai cũng có khả năng làm được. Thầy đã tán thán công hạnh của 4 Chú Công nhân và gởi lời chúc lành cũng như các phần quà đến các Chú.
Suốt thời gian được ngồi cùng thầy trò chuyện với các chú, tôi cảm nhận niềm hạnh phúc đến xúc động của các chú lao công. Một vị Thầy bày tỏ sự kính trọng và trân quí đến những người thầm lặng làm đẹp cho đời, khiến tôi cũng lâng lâng lòng. Một bài học đầu năm thật ý nghĩa, sâu sắc.
Quảng Thức.
Hình ảnh ghi nhận được: