Những ngày tình nghĩa cuối năm của Thầy Thích Trí Chơn tại Cộng hoà Séc (2)
Chiều muộn ngày 17.1.2017 cả đoàn cùng Thầy vào bệnh viện thăm Phật tử Hoa Tâm. Cụ là một trong những ngọn cơ đầu cho phong trào phát triển đạo Phật tại CH Séc nói riêng và các nước Đông Âu nói chung dưới sự dẫn dắt của thầy. Có đi cùng Thầy, được nghe thầy kể lại những tháng năm ngược xuôi, bôn ba làm đạo nơi xứ tuyết này mới thấy được được cái tình đạo, tình thầy trò của Thầy và Cụ xúc động như thế nào. Chúng tôi chợt nhớ đâu đó có bài thơ:
Trăm năm trước thì ta chưa có
Trăm năm sau có cũng hoàn không
Cuộc đời sắc sắc không không
Còn chăng chỉ một tấm lòng mà thôi
Buổi tối cùng ngày là khóa lễ Cầu an và Pháp thoại của Thầy, tại chùa Giác Minh, Praha 10. Buổi lễ được diễn ra trong không khí trang nghiêm, với sự hiện diện của đông đảo Phật tử đến từ Praha, Brno, Plzen, và nhiều vùng miền khác. Xúc động hơn là sự có mặt của Bác Viên Đức – Chủ tịch Hội Phật tử tại Ba Lan, tuổi đã cao, nhưng Bác cũng đã sang tận Séc để vấn an, hội kiến Thầy cũng như thăm sức khỏe một "đại tỷ" trong ngôi nhà Phật pháp.
Buổi lễ được bắt đầu bằng nghi thức đảnh lễ Tam Bảo và thời kinh ngắn, sau đó là Pháp thoại. Thầy đã hướng dẫn đại chúng phương pháp quán chiếu bản chất của cuộc đời qua cách nhìn sâu sắc vào thực tại, để biết được thật tướng vạn vật vốn dĩ đã là mộng là huyễn.
Thầy dạy:
Nhìn khôn bỗng thấy vô minh
Nhìn lá vàng thấy bài kinh vô thường."
Con người ta hay sống, toan tính với những khôn dại, có không, được mất, bại thành ... người học Phật nhìn sâu vào những toán tính đó và thấy được vô minh, tức là thấy đạo.
Lá vàng là đẹp, mùa thu là đẹp, nhưng cái hiện tướng đẹp đó có thể cuốn trôi tâm thức chúng ta vào quên lãng để rồi mơ, rồi mộng. Người học Phật phải thấy được bản chất vô thường của vạn vật mà chiếc lá vàng ở đây là một ví dụ.
"Nhìn cơn sân giận thấy nhành dương chi". Với những lời dạy mộc mạc, chân tình Thầy đã chỉ rõ phương pháp tu tập cho mọi người, nếu không có sự quán chiếu thì phiền não vẫn chỉ là phiền não, nhưng nếu chỉ cần thay đổi cách nhìn thôi thì phiền não đó chính là bồ đề trong mỗi chúng ta, ai cũng có tập khí sân giận, nhưng vì vô minh che lấp, nên không thấy được chất liệu của từ bi, của hiểu và thương mà nhành dương chi, nước cam lộ là biểu tượng cho những chất liệu ấy.
"Nhìn hội ngộ thấy biệt ly,
Nhìn nụ cười thấy đôi mi lệ nhòa."
Cuộc gặp gỡ nào cũng đều nhìn có sự chia ly. Quán chiếu như vậy chúng ta mới thấy những giây phút được ngồi bên nhau, nói chuyện với nhau, với chánh niệm của thực tại thì đó chính là sự mầu nhiệm rồi. Còn nếu gặp nhau chỉ để trách móc, để hơn thua, để giận hờn...thì chỉ để hối hận khi không còn gần nhau nữa.
Chỉ với vài câu thơ mà Thầy đã tặng cho đại chúng một hành trang vững chắc, để mọi người cùng có cái nhìn vào chiều sâu của tâm thức, nhằm thoát khỏi sự ràng buộc của sân giận, của thị phi và có thể cùng với nhau đi trên lộ trình của sự an lạc, hạnh phúc đích thực.
Để buổi gặp gỡ thêm phần sinh động, sau thời Pháp thoại của Thầy, các Phật tử phát tâm dâng lên Tam Bảo những tiết mục văn nghệ, những lời ca cũng là những lời thể hiện sự tri ân với Tam Bảo và với đấng sinh thành của người Phật tử.
Chỉ gần ba tiếng đồng hồ được gần bên nhau, được tụng kinh, được nghe Pháp thoại và được nhận lộc đầu xuân của Thầy, nhưng cái tình, cái nghĩa mới thật là sâu đậm.
Buổi lễ kết thúc sau hơn 22 giờ khuya, sự an lạc và hạnh phúc đã hiện lên trên nét mặt của mỗi người, buổi chia tay đã kết thúc chuyến đi tình nghĩa cuối năm trong sự lưu luyến và mong Thầy sớm trở lại Châu Âu để tiếp tục con đường hoằng Pháp lợi sinh.
Tin: Lệ Đan, Ảnh: Quốc Huy