Pháp thoại “Suy nghiệm cuộc sống” tại nhà hàng Sen Praha - CH. Séc
Mở đầu pháp thoại, Thầy nói ta không có sự chọn lựa khi đến với cuộc đời này. Ngay khi vừa mở mắt chào đời là đã phải vay mượn không khí để thở, nương nhờ bầu sữa mẹ để nuôi sống, cho đến đi, đứng, nằm, ngồi, nói năng, hiểu biết… đều là tích góp từ sự dạy bảo của mẹ cha và giáo dục xã hội. Cuộc sống nuôi ta lớn dần kèm theo đó là những hỷ nộ ái ố… Cái gọi là cuộc sống thực ra chỉ là thực phẩm nuôi dưỡng cùng với đó là kiến thức, kinh nghiệm sống, tật đố, tham, sân…
Do vì không biết mình là ai, thấy mình trống trơn không có gì ngoài những thứ nói trên nên ta phải trang điểm cho mình bằng danh vọng, địa vị, vật chất. Bám víu vào những thứ đó để được công nhận, được người khác đánh giá. Nhưng khi được công nhận được đánh giá cũng là lúc ta bị nô lệ vào nó rất nhiều. Càng bám víu vào những thứ đó mình càng đi xa với chính mình. Cuộc sống đã đẩy ta vào một lối sống vốn dĩ không phải là của mình. Cố sống theo sự mong đợi của người khác. Từ đó, hì hục sống mà gần như không hiểu gì về cuộc sống.
Cái gọi là “cuộc sống" chẳng khác nào một trò chơi, ta dành cả đời để chơi một "trò may rủi", thậm chí cũng không biết luật chơi.
Qui luật nhân quả, qui luật vô thường, vô ngã… là những nguyên lý của cuộc đời.
Nói là sống có hạnh phúc thực ra chúng ta chỉ biết bám víu cái mình thích và tránh được cái mình ghét nên gọi là hạnh phúc. Đây chỉ là hạnh phúc mong manh. Bậc cao nhân không có cái để thích vậy nên cũng không có cái để ghét. Lặng nhìn cuộc sống trôi đi với tâm bình yên đó là hạnh phúc chân thật.
Kết thúc pháp thoại các Phật tử vui mừng với những khúc hát tặng thầy, tặng bạn.
Chương trình khép lại với nhiều cảm xúc trào dâng tiễn thầy về lại quê nhà.
Được biết chương trình do nhóm Phật tử An Bình, Tịnh Tuyết, An Huệ, Diệu Thúy… tổ chức; gia đình anh chị Dũng Hoàn - chủ nhà hàng Sen phát tâm cúng dường cùng với sự góp phần của gia đình anh chị Cường Hương.
Tuệ Viên
Một số hình ảnh khác: