Pháp thoại tại tu viện Hương Hải, Miami, Florida
Tu viện do thương tọa thích Hương Huệ làm
viện chủ.
Thầy giảng: trên đất khách nhưng thương tọa Viện chủ và phật tử nơi đây đã xây dựng tu viện Hương Hải như một làng quê Việt Nam từ mái chùa ngoái đỏ, những luống rau, cây ăn trái như đang ở chính quê nhà.
Thầy nói tiếp, suốt mấy nghìn năm qua dòng chảy Phật pháp của Đức Thế Tôn đã rào rạt, từ đông sang tây truyền bá khắp nơi trên thế giới. Có được như vậy là nhờ công đức của liệt vị tổ sư. Từ Hi Mã Lạp Sơn qua tới Đông Độ xương máu của quý ngài đã rãi khắp núi rừng, từ Linh Thứu Sơn đi qua đường biển để đến Giao Châu máu của tổ sư đã thấm dưới biển cả. Vì sự nghiệp hoằng hoá giáo pháp của Đức Thế Tôn mà bao đời cũng thế, từ thời nào cũng thế, bóng dáng của các vị Thiền Sư luôn có mặt trong lòng cộng đồng.
Chúng ta xa quê hương xóm làng, xa tiên tổ nhưng lúc nào cũng mang bát hương theo, nhìn vào bát hương ta thấy Đức Phật, thấy ông bà tiên tổ.
Cộng đồng dân cư tới đâu thì có bóng dáng các Thiền Sư ở đó. Có một Thiền sư công đức rất lớn đó là Thiền Sư Hương Hải (1625-1715) quê Nghệ An, dòng dõi quan quyền, thông minh, đĩnh đạc, 18 tuổi đậu cử nhân sau đó cử làm tri phủ Huyện Triệu Phong Quảng Trị. Năm 25 tuổi gặp Thiền Sư Viên Cảnh, sau đó bỏ áo từ quan xuất gia tu học, công đức Ngài lớn, đạo hạnh toả sáng, quan chức xin quy y rất nhiều, được Vua Lê Dụ Tôn nhận làm Thầy.
Nhìn vào Thiền sư cho chúng ta bài học là người quan quyền, thông minh đĩnh đạc nhưng khi ngộ đạo thì bỏ tất cả. Chúng ta chiêm nghiệm vào kiếp người cứ lao đao vào danh, sắc, tài không có con đường sáng để bước đi. Một ông quan làm tri phủ nhưng sẵn sàng bỏ cái tôi, cái tài, cái lợi dưỡng để tu tập thì đáng để cho chúng ta trân trọng học hỏi. Trong hoàn cảnh đất nước phân chia đàng trong, đàng ngoài Thiền sư cũng lao đao, chịu nhiều thử thách mới được hành đạo. Từ những khó khăn, lao đao, lận đận chính là chất liệu nuôi dưỡng ta lớn lên, trưởng thành hơn, giúp chúng ta thăng tiến trên con đường đạo.
Trong Luận Bảo Vương Tăng Muội có dạy: Nghĩ đến thân thể đừng cầu không bệnh khổ, vì không bệnh khổ thì tham dục dễ sinh. Thân khổ thì đi bác sĩ điều trị nhưng tâm bệnh thì phải dùng giáo pháp của Đức Phật điều trị. Chúng ta có mặt nơi đây đang tìm đến giáo pháp để trị lành tâm bệnh cho chúng sinh. Nếu không có những thất bại thì chúng ta sẽ không có ý chí, không mạnh mẽ, không vững chãi, có thể bị ngã quỵ khi gặp chuyện này chuyện kia ở ngoài đời. Một cây hoa nếu để trong phòng ra ngoài trời sẽ bị đổ, gãy khi giông tố tới. Một cây đứng giữa trời chịu nắng, chịu mưa, rễ đã bám sâu trong lòng đất thì mới vững chãi. Chúng ta phải đối diện với khó khăn, biết ơn những khó khăn, để giúp chúng ta vững chãi. Nhìn người tu vững chãi như vậy nhưng cũng phải chiến thắng với tài, sắc, danh, thực thuỳ, tu tập là cách chúng ta chiến thắng nội tâm của chính mình.
Có một lần Vua Lê Dụ Tôn đến học đạo với Hương Hải thiền sư.
Vua hỏi: Ngài hãy cho tôi biết được tông chỉ của Phật pháp là gì?
Hương Hải :
Ngày ngày nên quán xét lại mình
Xét nét cho tường chớ dĩ khinh
Đừng tìm tri thức ở trong mộng
Mặt Thầy sẽ thấy trong mặt mình.
Mỗi ngày hãy quay về với chính mình, để xét nét cho thật tường, đừng khinh xuất, đừng tìm cái bên ngoài, Phật sẽ hiển thị, để soi thấy mình , đó chính là tông chỉ của Phật pháp. Mỗi ngày chúng ta học Phật tiếp xúc với Phật, giáo pháp, chư Tăng nhưng đó là lấy cái bên ngoài làm đối tượng, phương tiện để kích hoạt cái bên trong để tìm được những hạt giống yêu thương, bao dung, độ lượng. Nếu có những hạt giống xấu chúng ta sẽ chuyển hoá để biến rác thành hoa, tham thành bố thí, sân thành từ bi, si thành tuệ giác trong mỗi chúng ta.. Trong tâm chúng ta có đầy đủ tất cả các hạt giống, quan trọng chúng ta hướng về năng lượng thiện lành, hay xấu ác thì sẽ biểu hiện thành thiện lành hay xấu ác. Nếu để năng lượng xấu trong tâm thì sẽ gây ra bệnh tật, buồn bực, tức tối. Nếu hướng tâm đến tâm thiện lành để mang hạnh phúc đến với mọi người. Nở được nụ cười trên môi thì tâm sẽ hoan hỷ,tâm hoan hỷ thì thân hoan hỷ. Cuộc đời còn quá nhiều khó khăn, tranh đua, hờn giận nhìn bằng đôi mắt thương là điều rất cần thiết cho mỗi chúng ta. Hãy thể hiện tình thương đối với những người thân trong gia đình bằng tâm hoan hỷ, thay đổi chính mình là cơ hội cho người kia thay đổi. “Tâm tùng tướng hiện, tướng tự tâm sinh”.
Hãy trang điểm cho tâm thật đẹp. Khi tâm đẹp thì biểu hiện ra từ dáng đi, nụ cười, ánh mắt cũng rất đẹp. Người biết tu tập chỉ huấn luyện tâm thật thảnh thơi, bước chân nào thì hoa sen cũng có mặt, gột rửa những tâm cấu bẩn, những lậu hoặc trong tâm thì chúng ta sẽ xây dựng được một nhân cách đẹp, một cộng đồng Việt Nam đẹp trong mắt bạn bè năm châu.
Hương thiền toả khắp muôn nơi
Hải triều vang tiếng ca lời yêu thương
Thong dong vững bước lên đường
Tìm về bảo sở tỏ tường tâm linh
Quảng Thức (lược ghi)