Tu viện Khánh An

Pháp Thoại “Bố Thí Theo Tinh Thần Bồ Tát Quán Thế Âm” Tại Bắc Ninh

Kết thúc hai ngày từ thiện ở Lai Châu, chiều ngày 28/10/2018 Thầy Viện Chủ thích Trí Chơn đã có mặt tại Chùa Diên Quang - Bắc Ninh và cho pháp thoại trong khoá tu ”Tìm Lại Chính Mình” lần thứ 05 với chủ đề “Bố Thí Theo Tinh Thần Bồ Tát Quán Thế Âm”

Sau một thời gian vắng mặt với những Phật sự trong và ngoài nước, Thầy đã có mặt cùng đoàn từ thiện Tu Viện Khánh An trong niềm vui của tất cả thiền sinh về tham dự. 

IMG 0752

 Vào pháp thoại thầy nói Thầy có mặt ở miền Bắc trong thời điểm này với hai việc chính đó là từ thiện và dự khoá tu Diên Quang.  Không biết vô tình hay cố ý mà sự sắp xếp của quý Phật tử tại miền Bắc lại vừa trùng với khoá tu Diên Quang và cũng là ngày Vía Đức Bồ Tát Quán Thế Âm.

IMG 0750

Ai trong chúng ta cũng biết công hạnh của Bồ Tát Quán Âm là ban vui, cứu khổ được thể hiện trong phẩm Phổ Môn thứ 25, Kinh Diệu Pháp Liên Hoa. “Nhược hữu vô lượng bá thiên vạn ức chúng sanh thọ chư khổ não, văn thị Quán Thế Âm Bồ Tát, nhất tâm xưng danh, Quán Thế Âm Bồ Tát tức thời quán kỳ âm thanh,giai đắc giải thoát”.

Nếu trong cuộc sống có khó khăn gọi tên Ngài thì Ngài sẽ có mặt như người Mẹ hiền lúc nào cũng ở bên con. Giống như một em bé đang nằm trong nôi khi bị đau nhức, khóc la cho dù là anh chị hay người thân nào đến bồng cũng không nín nhưng khi  Mẹ đến bồng trên tay thì em sẽ nín ngay. Mẹ không cần phải làm gì hết chỉ cần tình thương của Mẹ có mặt ngay sẽ xoa dịu được những nỗi đau của em trong hiện tại.

Hình ảnh Quán Thế Âm là đại diện của giải thoát giác ngộ, có mặt trên thế gian để cứu độ mọi người. Ngay khi mình xướng tụng danh hiệu của Ngài bằng trái tim của mình mình sẽ cảm nhận được ngài có mặt nơi tâm mình. Khi lo lắng sầu muộn, vui buồn, tất cả các cung bậc cảm xúc nếu mình tìm cầu hình ảnh, năng lượng từ bên ngoài sẽ không bao giờ hết lo âu, sầu muôn, bình an. Chúng ta hãy niệm Bồ Tát trong lòng mình để năng lượng chánh niệm, tỉnh thức được thắp sáng nghe được những âm thanh sâu thẩm trong lòng mình. Đó là tiếng gọi mầu nhiệm nhất!

Trở về với chuyến từ thiện của đoàn khi di chuyển từ: Hồ Chí Minh - Nội Bài - Vĩnh Phúc - Phú Thọ - Yên Bái - Lào Cai - Lai Châu để chia sẻ mất mát với bà con. Những tháng trước khi nghe tin bà con bị bão lũ thiệt hại về con người, tài sản có nhiều hội đoàn, tổ chức cũng đã đến nơi này hiến tặng vật phẩm cho bà con.

Cầm những phẩm vật, tịnh tài trên tay trao cho một ai đó! Ông Bà chúng ta vẫn hay nói: “Của cho không bằng cách cho”. Giá trị món quà tuỳ thuộc thái độ trân trọng của người mang đến. Khi mọi người đang khó khăn thiếu một chén cơm, bát mì, cái áo, cái quần…. mình có thể gởi tới nhưng sự có mặt của mình thì giá trị hơn. Bởi món quà đó được gói trọn cả tình người nên rất cần thiết ấm áp đối với người nhận.

Hình ảnh các Phật tử nắm tay các em, trò chuyện với các cụ già, bồng em bé vào lòng, đó mới chính là tinh thần từ thiện đích thực theo hạnh nguyện Quán Thế Âm. 

Có mặt cho nhau là món quà quý giá nhất! Khi có lễ lộc, sinh nhật, sự kiện quan trọng của người thân chúng ta có thể mua gởi quà, khiến người thân xúc động nhưng mình có mặt bên gia đình sẽ làm cho sự hạnh phúc tăng thêm gấp bội. Có mặt là một sự trân quý mà mình đang hiến tặng cho nhau. Với tình hình xã hội như ngày nay hình ảnh đoàn tụ quây quần bên mâm cơm của các thế hệ: ông bà, cha mẹ, con cháu rất hiếm thấy vì ai cũng bận bịu với công việc, chăm lo kiếm tiền nuôi dạy con cái…

Trong các bài báo người ta thường nói “đi phát quà”, “cứu trợ” ... làm thiện đúng tinh thần từ bi phải gọi là “đi hiến tặng”. Chia sẻ những sự thiêng liêng cao cả để người nhận nhận được ân đức của Tam Bảo, giúp người ta hiểu được nhân quả phúc đức. Đức Phật dạy nhường cơm xẻ áo, hạnh phúc của người chính là hạnh phúc của mình. Chỉ cần hình ảnh một chiếc áo nâu đang đi hiến tặng niềm vui cho người là ta thấy được năng lượng của từ bi quan tâm chia sẻ, an lạc của Đức Phật.

IMG 0754

Khi trao tặng cho người tâm lý mình cứ mặc định mình là người có của, ban tặng người nghèo khổ khó khăn… nhưng suy nghĩ cho cùng, ta có tài sản, tiền của nhưng sự bình an, hạnh phúc thì không biết ai hơn ai? 

Nhìn người dân Tung Qua Lìn hồn nhiên, vui tươi, vô tư,  không lo nghĩ ta mới thấy được sự bình an hạnh phúc của họ như thế nào? Họ thiếu tài sản của cải, vật chất nhưng  tâm hồn của họ vẫn toát lên được vẻ bình an thật sự. Chúng ta làm ra của cải nhiều nhưng cũng tàn phá kiệt quệ tài nguyên thiên nhiên, gây ô nhiễm môi trường rất nhiều, nhìn mặt mày ai cũng toàn vui gượng, cười gượng, kiếm được nét mặt hồn nhiên giữa phồn hoa đô thị thời  nay e là khó. Bản thân chúng ta chỉ biết tất bậc với danh vọng, của tiền đến lúc, nằm một chỗ thì những gì làm ra cũng không thể mua lại sức khỏe, bình an tự nội. Sống ở đời, đi tìm cảnh an chưa đủ cần phải có tâm an.

IMG 0755

Sợ hãi là vấn nạn ám ảnh cuộc đời. Chúng ta vẫn thường hay sợ đủ thứ trên đời nhưng nỗi sợ lớn nhất vẫn là sinh, già, bệnh, chết. Trước khi thành đạo Sidattha cũng từng hỏi Vua Tịnh Phạn làm sao để không già không bệnh, không chết? Vì không có câu trả lời nên Ngài mới nhất quyết đi tìm đạo, tìm con đường giải thoát giác ngộ, vững chãi thảnh thơi. Chúng ta vẫn thấy có các vị tu tiên, họ luyện linh đơn nhằm kéo dài mạng sống đến vài trăm năm nhưng đến lúc cũng phải chết. Đức Phật không giải quyết cho chúng ta hết sinh già bệnh chết nhưng ngài cho ta thấy được căn nguyên của chúng. Hãy nhìn thẳng vào nhân duyên có mặt của mình trên cuộc đời, đừng bám chặt vào một chủ thể, đối tượng nào. Tất cả đều do duyên sinh, tất cả cũng đều do duyên diệt, đủ duyên thì biểu hiện, hết duyên thì tan rã, huyện quá đỗi bình thường thì có đâu mà ngại. Ngộ được tự tính vô thường, tự tính vô ngã của các pháp thì có gì phải lo sợ:

Dù cuộc đời vô thường

Dù sinh già bệnh chết

Đã có đường đi rồi

Con không còn sợ nữa.

Con đường hiểu biết -  thương yêu, con đường Thánh đạo tám ngành, con đường Đức Thế Tôn đã đi, Chư vị Tổ Sư đã bước chúng ta đang tiếp nối con đường đó của các bậc tiền nhân. Dòng đời luôn trôi chảy, mỗi khoảnh khắc đi qua không bao giờ quay lại, do vậy hãy sống cho sâu sắc.

Nên tránh  hai cực đoan đừng trọng thân là tự ngã  và cũng đừng xem thân không ra gì, hãy cứ để “như  là” sống trọn vẹn từng giây phút, thân là nhà, tâm là ông chủ. Hãy giữ lấy Ông chủ của mình.

Mỗi chúng ta là một Quán Thế Âm mang niềm vui đến cho mọi người để an ủi, vỗ về vượt qua mọi kiến chấp… nên Phật tử tu tập để thấy tự tánh vô thường vô ngã của vạn pháp đó là thấy Phật.

Thực tập theo hạnh Bồ Tát để hiến tặng ánh mắt từ bi, nụ cười hoan hỉ, yêu thương tròn đầy… đến tất cả mọi người. Thấy người kia là mình, chúng ta là cuộc đời, cuộc đời là chúng ta để mình cùng hiến tặng những năng lượng an lành hạnh phúc đến với mọi người.

Quảng Thức (lượt ghi)

Một số hình ảnh ghi nhận được:

IMG 0761

IMG 0760

IMG 0758

IMG 0759

IMG 0757

IMG 0756

IMG 0753