Pháp Thoại “Sự Thật Vô Thường” Tại Chùa Quán Âm, Ninh Thuận
Lấy cảm hứng khi ngồi trên máy bay, thầy nói ngồi trong khoang máy bay nhìn ra cửa sổ nhớ bài hát của anh Trịnh:
“Mây kia ở đậu từng không
Mưa nắng ở trọ bên trong mắt người
Tim em người trọ là tôi
Mai kia về trốn xa xôi cũng...gần”.
Chúng ta đang sống trong một thế giới mà tất cả đều là ở trọ nhau.
Trái đất ở trọ trong vũ trụ, các quốc gia ở trọ trong trái đất, căn nhà ở trọ trong mỗi quốc gia và con người ở trọ trong mỗi căn nhà. Chim trọ trên cây, cá trọ dưới nước ...
Bản chất của cuộc đời là luôn chuyển biến, Lão gọi biến dịch, Khổng gọi là “Thệ giả như tư phù bất xả trú dạ”, triết học Hy - La bảo Là “Không ai tắm hai lần trên một dòng sông" (Hêraclit) và Đức Phật gọi là Vô thường.
Nhìn Vô thường với gốc độ tàn hoại, mất mác, tiêu vong là cái nhìn phiến diện. Vô thường dẫn đến họai nhưng vô thường cũng đưa đến thành, vô thường dẫn đến diệt nhưng cũng đưa đến sinh. Cái hoại nó nhen nhóm trong cái thành và cái diệt đặt nền tảng cho cái sinh. Nói cách khác trong hoại có thành, trong diệt có sinh và ngược lại. Nhìn vậy để thấy vạn vật đều vô thường, đó là lẽ thường. Thế giới vô thường và thân vô thường đã đành mà tâm cũng vô thường biến dịch. Mỗi ngày tâm ta khởi lên không biết bao là buồn, vui, sướng, khổ, sân, hỷ . . . Lẽ tử sinh không đáng sợ mà chính sự dính mắc vào ham sống sợ chết khiến con người khổ đau.
Thầy khuyên hội chúng hãy quán chiếu vô thường để thấy lẽ thật của nó là rất thường. Sống thảnh thơi trong sự luân chuyển, biến dịch để có được an vui
BBT. Web