Pháp thoại đầu xuân Quý Mão của Thầy Trí Chơn với chủ đề: “Hạnh phúc là khi hiểu được chính mình”
Mở đầu, Thầy nói có hai loại hạnh phúc mà con người mong cầu:
1. Tạo ra năm nhu cầu thiết yếu của cuộc sống để sở hữu, nắm bắt, sử dụng và nô lệ nó
2. Tạo ra năm nhu cầu thiết yếu của cuộc sống để sở hữu, sử dụng nhưng bản thân có thể làm chủ lấy nó mà không bị dính mắc, tham đắm và nô lệ
Năm nhu yếu của cuộc sống gồm: tài sản, sắc dục, danh vọng, ngủ nghỉ, ăn uống (gọi tắt là tài, sắc, danh, thực và thuỳ).
Người tu cũng có những nhu cầu mà theo trong luật, Đức Phật có dạy là “tứ vật dụng” gồm: bình bát, y phục, y dược và sàng tọa. Để khuyến tấn sự tỉnh thức của người tu, Đức Phật đưa ra hai quy tắc sống: quy tắc thuộc về giới luật và quy tắc thuộc về giáo pháp.
Về giới luật:
quý thầy có một quy tắc là “xả thí”, nghĩa là khi cảm thấy bản thân có những
phương tiện vật chất quá dư thừa thì cần phải buông xả, không nắm giữ. Thuộc về
giáo pháp, Đức Phật dạy cả người xuất gia và tại gia phải sống thiểu dục tri
túc, nghĩa là ít muốn biết đủ, từ đó sẽ nhận chân được giá trị của cuộc sống.
Tất cả mọi sự vật hiện tượng đều có hai mặt, học Phật là để sống có chánh niệm, tỉnh giác, sống để hiểu biết, nhìn nhận mọi vật một cách khách quan, biết nhìn sâu vào cảm thọ để làm chủ cảm xúc mà không bị lệ thuộc vào cảnh vật bên ngoài.
Thầy dạy mỗi người nên quán chiếu ngũ uẩn (sắc, thọ, tưởng, hành, thức) để nhận biết và nhìn thấy bản chất của nó là luôn thay đổi, tất cả đều do duyên sinh, không có cái ngã thật sự và tất cả đều bất toại nguyện. Nhận thức được như thế thì bản thân chúng ta sẽ hiểu được chính mình, sống với chính mình, từ đó ta không còn là nô lệ hay bị sự vật hiện tượng chi phối.
Tất cả các
pháp đều luôn trôi chảy theo quy luật tự nhiên của vũ trụ mà không theo một ý
kiến chủ quan của bất kỳ ai. Hiểu được vậy
thì chúng ta sẽ không bị tham đắm, không bị dính mắc, đến đi thong dong, tự tại
từ đó đạt được hạnh phúc chân thực.
Buổi pháp thoại kết thúc với niềm hoan hỷ của đại chúng.
Ngọc Ánh
Một số hình ảnh ghi nhận: