Pháp thoại “Thuyết pháp - Hành pháp và Ngộ pháp”.
Pháp thoại này nằm trong khuôn khổ khóa bồi dưỡng kỹ năng hoằng pháp cho các giảng sư do Ban Hoằng pháp Trung ương GHPGVN tổ chức.
Buổi pháp thoại này, Thầy giảng các đề mục:
1. Thế nào là pháp?
2. Sứ mệnh hoằng pháp.
3. Thế nào được gọi là vị giảng sư thuyết pháp?
4. Tâm của vị thuyết pháp.
5. Ai là vị thuyết thuận pháp?
6. Bốn đức tính của một vị pháp sư
7. Uy lực của pháp
8. Những trường hợp không thuyết pháp.
9. Mỗi hội chúng khác nhau có pháp thoại khác nhau.
10. Trang bị tư tưởng Phật học theo tinh thần của tôn giả Xá Lợi Phất.
Thây nói: Thuyết pháp là giảng giải lời dạy của Đức Thế Tôn để người nghe thấu hiểu, ứng dụng và thực tập.
1/ Thế nào là Pháp:
Trong Kinh Trung Bộ, số 75 Đức Phật có dạy “Hãy thân cận với các bậc chân nhân để lắng nghe diệu pháp. Nhờ lắng nghe diệu pháp nên sống đúng chánh pháp và tùy pháp.
Diệu pháp là giáo pháp do Đức Thế Tôn giảng, thậm thâm, vi diệu có thể ứng dụng trong đời sống hằng ngày.
Diệu pháp có sáu đặc tính:
• Pháp do Thế Tôn khéo thuyết giảng,
• Thiết thực hiện tại,
• Vượt thoát thời gian,
• Đến để mà thấy,
• Có khả năng hướng thượng,
• Người trí tự mình giác hiểu,
Nhờ lắng nghe diệu pháp mà sống đúng chánh pháp. Vậy chánh pháp bao hàm cả lời dạy Đức Thế Tôn, là chân lý tồn tại khách quan và cũng là thời kỳ Phật pháp hưng thịnh có nhiều bậc Thánh chứng đạo quả.
pháp.
Hoằng pháp là làm cho giáo pháp được mở rộng. Đây là sứ mệnh của người tu, của những người Thích tử Như Lai.
Tùy pháp là sự tu tập về ba mươi bảy phẩm trợ đạo hay sự thực hành các pháp Tăng thượng giới, Tăng thượng tâm, Tăng thượng trí tuệ, đưa đến đoạn tận các lậu hoặc, chứng quả Niết Bàn.
Khi một người thuyết pháp phải khế hợp giữa diệu pháp, chánh pháp và tùy pháp. Ngoài 3 đặc tính trên còn có thánh pháp. Thánh pháp là pháp thực tập để bước đi trên con đường thánh.
Là người đệ tử Phật, phải xiển dương chánh pháp, đem giáo pháp vào đời. Thuyết pháp phải đầy đủ: sơ thiện, trung thiện, hậu thiện; có nghĩa, có văn.
Thế nào là vị giảng sư thuyết pháp?
Một vị giảng sư thuyết pháp phải có đủ:
• Pháp học.
• Pháp hành: thực tập, trải nghiệm yếm ly, ly tham, đoạn diệt với 12 nhân duyên, ngũ uẩn, sáu xứ
• Pháp thành: sở ngộ, sở kiến về một góc độ nào đó của pháp mà ta thực tập.
Tâm của một vị giảng sư.
Vị giảng sư thuyết pháp tâm phải thanh tịnh. Thuyết pháp vì sự cứu độ, vì sự truyền bá giáo pháp chứ không vì lợi dưỡng hay khen chê.
Khi tâm đã thanh tịnh rồi thì mới truyền tải hết ý nghĩa, giá trị giáo lý của Đức Như Lai.
Buổi pháp thoại khép lại với bốn đề mục trong mười đề mục mà Thầy đưa ra ở đầu bài.
Ngọc Ánh