Thầy xưa trong từng trang kinh tối
Mấy hôm nay về Tu viện tụng Kinh Pháp Hoa - bộ Kinh quen thuộc mà thủa nhỏ con thường được tụng ở Chùa Phật Đá hằng đêm – ngôi chùa gần nhà, ở tận một huyện nghèo của tỉnh Tiền Giang. Tuổi thơ của con như gắn liền với bộ Kinh này.
Bóng dáng Người Thầy xưa không quản nhọc nhằn nơi phèn chua, nắng cháy cất chùa độ sanh, tự trồng mía, trồng mì đắp đổi bữa cơm qua ngày; đôi khi dúi vài lon gạo, đưa vài xấp vải cho những em bé nghèo mang về phụ ba mẹ trong nhưng mùa nước lên…phút chốc trở về…
Giờ thì quê hương đã giàu đẹp hơn, mái chùa xưa cũng đã uy nghiêm hơn nhưng… Thầy cũng đã về với Phật. Ngày Thầy viên tịch, đệ tử ở khắp nơi tựu về, từ những cụ già tóc bạc đến các em chừng vài tuổi đều ngấn lệ ngậm ngùi nhớ thương…
Con thành kính niệm ơn Tam Bảo, niệm ơn kinh Pháp Hoa, niệm ơn Tu viện, khung cảnh thật yên ả cùng những buổi thiền trà, cảm ơn sự dìu dắt, yêu thương của quý Thầy, quý Chú!
Nhớ Thầy!
Tối qua vào Chùa lễ Phật
Trầm hương quyện tỏa tâm hương
Giở Kinh Pháp Hoa, lần đọc
Lối xưa, quê cũ… mở đường!
Tiếng mõ nhịp nhàng, trầm bổng
Lời Kinh, diệu pháp du dương
Dáng xưa, Thầy hiền, Chùa cổ
Nghe đâu vẳng tiếng vô thường.
Thầy về với Phật mười phương
Âm vang lời pháp, con đường tử sanh!
Lợi danh như gió qua mành
Sương vin ngọn cỏ, mong manh kiếp người!
Bỏ buông sầu hận cuộc đời
Mỉm cười, thấu hiểu, dạo chơi ta bà.
Giới, Định, Tuệ ở bên ta
Niệm Phật, thành Phật ngồi toà Như Lai!
Con dấn bước, cuộc trần ai,
Những lời Thầy dạy, phôi phai nhạt nhòa,
Nay tỉnh giấc, giở Pháp Hoa
Lần về chốn cũ, Thầy – trò thấy nhau!
Nguyễn Thị Cát Anh