Pháp thoại: Quán chiếu vô thường
Nói đến vô thường là nói đến sự đổi thay mà người xưa có câu bãi bể nương dâu, thương hải tang điền, bóng câu qua cửa sổ ... ; đó là sự sinh diệt đổi thay nhân tình thế thái.
Vô thường, biến dịch có khả năng làm biển cả trơ đáy và núi non có thể chìm trong bể sâu. Các nhà khoa học tìm thấy nhiều thành phố bị chôn vùi dưới đáy biển như: Ấn Độ, Hy Lạp, Jamaica... Ngay như Sài Gòn hàng nghìn năm trước là Vương Quốc Cổ Phù Nam, đến Chân Lạp, Chiêm Thành rồi giờ mới là Nam Việt Nam.
Những ngày đầu Nam tiến, Lễ Thành hầu Nguyễn Hữu Cảnh chọn Đồng Nai làm thủ phủ, do phát triển kinh tế xã hội, Sài Gòn mới là Trung tâm, thủ phủ của Miền Nam ngày nay.
Qua dịch bệnh mới thấy vô thường rõ nét hơn bao giờ hết. Sài Gòn là một Thành phố đứng đầu về kinh tế yểm trợ khắp nơi nhưng hiện tại các tỉnh yểm trợ lại, dịch bệnh ngày càng tăng, văn hoá, y tế, giáo dục, truyền thông… đang rơi vào thế khó. Hãy chiêm nghiệm hai chữ "Vô Thường" để trực nhận, ghi nhớ, quán chiếu. Chưa bao giờ hai chữ Vô Thường lại gần gũi cần kề con người đến thế.
Vậy nên, Đức Thế Tôn cuối đời khi về Kusinaga viên tịch ngài đã thốt lên bài kệ:
Tất cả pháp hữu vi,
Thật sự là vô thường,
Khởi lên rồi diệt mất,
Thường tánh là như vậy.
Chúng được sanh khởi lên,
Rồi chúng lại hoại diệt.
Hạnh phúc thay khi chúng
Được tịnh chỉ an lạc.
(Kinh Trường Bộ số 17, Mahà-Sudassana- Sutta)
Vô thường là một pháp ấn cùng với vô ngã và khổ là 3 pháp ấn trong Phật giáo.
Các nhà tôn giáo, tư tưởng đều nói vô thường nhưng lại thừa nhận hữu ngã, duy nhất đạo Phật khác là tôn giáo công nhận Vô ngã.
Vô thường có 3:
1) Nhất kỳ vô thường: chia chẻ thành từng mảng từng chu kỳ.
2) Tương tục vô thường: luôn luôn trôi chảy không ngừng nghỉ, tiếp nối nhau, vô thường là thường
3) Sát na vô thường: đơn vị thời gian, không đếm được, chỉ cần nháy mắt lên tới hàng triệu sát na.
Tất cả mọi sự vật hiện tượng thế gian đều chuyển động. Một niệm khởi lên có tới hàng triệu sát na sinh diệt. Thực tập quán chiếu vô thường để sống thực chứng với vô thường.
Thấy Vô Thường là thấy:
1) Sự sự vật vật luôn trôi chảy
2) Sự sự vật vật luôn nương tựa vào sự vật hiện tượng khác
3) Ngay đối tượng tương tác cũng vô thường
Ví dụ sự sinh diệt của hơi thở tất cả sự tuỳ thuộc hơi thở đều là vô thường, dù thấy hay không, nắm bắt hay không thì đều vô thường.
Tu hành là trực ngộ chân lý thấy thế gian này là vô thường, khổ vô ngã, tìm bình an là phải thấy được như vậy, chiêm nghiệm vô thường đi từ cá biệt đến tổng thể, từ tổng thể đến cá biệt. Thực tập nhuần nhuyễn thích thể thể nhập vô thường.
Quán chiếu vô thường suy cho cùng là thấy được danh và sắc hay nói khác là 5 uẩn. Sắc là sắc thân, danh là cảm giác, tri giác, tâm hành và nhận thức. Cuộc đời không có gì ngoài danh và sắc điều này Phật nói rất rõ trong Kinh Tương Ưng : Năm uẩn, này các Tỷ-kheo, là vô thường. Cái gì là nhân, cái gì là duyên cho năm uẩn sinh khởi; cái ấy cũng vô thường. Năm uẩn đã được vô thường làm cho sanh khởi thì làm sao năm uẩn có thể thường được? Đối với Khổ, vô ngã cũng vậy.
Chúng sinh không thấy được vô thường, khổ, vô ngã. Vì cái thấy của chúng sinh là cái thấy điên đảo.
Đức Phật nhìn chúng sinh với sự điên đảo:
1) Tưởng điên đảo: tri giác sai lầm
2) Tâm điên đảo: tư duy sai lầm
3) Kiến điên đảo: nhận thức sai lầm
Qua dịch bệnh thấy rõ vô thường, tấm thân thấy sanh diệt biến dị , mỗi ngày chúng ta đang sống và chết , nếu không chết đi thì không thể sống. Nếu có ngã thực sự thì người ngu không bao giờ thành người trí… tất cả vạn pháp đều vô thường. Nhìn vô thường để thấy thường, thường và vô thường đang biểu hiện trong nhau nên cần nỗ lực tinh tấn tu hành, nhận diện mọi sự vật hiện tượng đang thay đổi để không phải đau buồn, khổ luỵ trước mọi sự thay đổi của cuộc đời, nhìn sâu thấy rõ thường trong vô thường.
Quảng Thức