Tu viện Khánh An

Cánh Thư Kính Gửi Bố

Bố thân yêu của Con! Bây giờ, con đang ngồi ở thư viện chùa Hoằng Pháp, con cảm thấy an hơn rất nhiều. Vì con có thể lắng nghe và có thể nhìn thấy mọi người trong khoảnh khắc hiện tại này. Và hôm nay cũng là một ngày đặc biệt Bố à! Đó là ngày Vu Lan báo hiếu.
Danh mục: 
Thơ - Văn

Bố ơi! Bố là người tuyệt vời nhất của con. Từ khi con còn bé, Bố đã luôn bên con, chăm sóc và chơi cùng con. Đó là những ngày tháng rất đẹp đối với con. Một cô con gái rất ư là nhõng nhẽo và hay khóc nhè. Nhưng không vì vậy mà Bố không yêu mà Bố hoàn toàn ngược lại, Bố yêu luôn thương, che chở và vỗ về con. Và rồi thời gian cứ thế trôi đi, cũng là lúc cô con gái của Bố đã lớn và phải đi xa nhà. Con đã không biết rằng, Bố đã rất lo lắng cho con. Con thì cứ vô tư, thậm chí còn thấy hạnh phúc khi được xa nhà, xa Bố. Ngày con vào Nam, Bố chở con ra bến xe con mới có cảm giác khó tả khi ngồi đằng sau lưng cha giữa cái thời tiết oi bức của miền Bắc. Tấm lưng của Bố sao mà con cảm thấy nó bao la, con nhìn thấy mái tóc bố đã chớm bạc. Lúc đó con chuẩn bị khóc rồi nhưng mà thật sự con không thể khóc vì con sợ rằng, Bố sẽ buồn. Khi xuống đứng đợi xe, con cố gắng nhìn và ngắm Bố nhiều hơn. Nhưng rồi, xe đến thật rồi. Con chỉ biết nói “Bố ở nhà giữ gìn sức khỏe”. bố cũng nói rằng “con vào đó học hành cho tốt”. Con chỉ biết trả lời là “vâng” thôi. Cuối cùng con lên xe, nước mắt chảy không ngừng. Con cố gắng nhìn nhưng xe chạy đi thì hình ảnh của Bố cũng xa dần. Sau khi vào Sài Gòn, con bắt đầu hòa nhập vào cuộc sống mới, thường xuyên gọi điện về nhà. Nhưng dần dần con cũng ít gọi hơn. Con bận với cuộc sống, bạn bè mới, các bộ phim hay, các cuộc đi chơi nhiều hơn. Sau một khoảng thời gian, con có một chút may mắn được nghe một số bài giảng của thầy Thích Thiện Thuận. Con mới biết thương bố, thương mẹ và những người xung quanh nhiều hơn một chút. Dần dần con cũng biết tới chùa nghe pháp, biết tụng kinh. Mỗi lần về nhà thăm cha và thăm mẹ, con biết trân quý thời gian hơn vì một năm chỉ có về quê một lần. Trên đường trở về con có cảm giác khó tả, nôn lao và xao xuyến, ngắm nhìn cảnh vật xung quanh ở những vùng miền khác nhau. Con hiểu được rằng cha mẹ là quan trọng đến nhường nào, vì nơi đó luôn có người đang chờ đợi con trở về. vì vậy, khi con về nhà con muốn làm nhiều việc cho bố như con có thể nấu ăn, giặt đồ, làm vườn, thu dọn, được rót cho Bố ly nước… nó đặc biệt như thế nào. Ngày Tết là ngày của sum họp, của đoàn viên. Nên con vô cùng trân trọng từng khoảnh khắc ý nghĩa khi về quê ăn Tết. Tuy rằng, thời gian của con ở nhà rất ít nên được ngắm nhìn và có thể lắng nghe những người con thương. Nó thực sự ý nghĩa như thế nào.

Có một điều đặc biệt là, Bố không bao giờ khen con mà chỉ khen khi không có mặt của con. Chỉ khi con nghe được người khác kể con mới biết cha đã luôn để ý và ghi nhận tất cả những gì con làm. Bố cũng là người ít nói, luôn giả vờ không quan tâm nhưng lại người hiểu và biết con gái của Bố thích cái gì nhất. Khi đi đâu mà được ăn cái gì ngon thì Bố luôn để phần cho con. Bố thường không cho con làm bất cứ câi gì và luôn tỏ ra ngăn cấm nhưng Bố lại là người ngầm ủng hộ con làm điều gì đó và theo dõi từng bước chân của con. Bố cũng là người dạy con rằng: “giấy rách phải giữ lấy lề”. Bố luôn nói “nhà sạch thì mát bát sạch ngon cơm”, “đói cho sạch rách cho thơm”. Con đã không biết rằng Bố luôn là người dạy cho con những cái hay để cho con biết cách sống, cách để làm người. Chỉ khi con lớn lên, con mới nhận biết được những điều nhỏ nhặt, lặng thầm nhưng đầy tình thương từ cha. Con cũng mong muốn và hy vọng là cha có thể biết tới Phật, biết ăn chay, biết niệm Phật, vì con cảm thấy con thay đổi tích cực hơn và dung lượng trái tim của con đã lớn dần thêm một chút. Con cũng được tiếp xúc với nhiều nguồn năng lượng khi con được tham dự một số khóa tu trong đó con có tham dự khóa tu ở chùa Khánh An. Con cảm nhận được nguồn năng lượng bình an và carm thấy vui hơn. Veef với khóa tu con mỉm cười với mọi thứ. Vì thế con muốn cha của con cũng mỉm cười và hạnh phúc, sống vui vẻ và an lạc.
Vu lan về không biết làm gì, con chỉ muốn tri ân sâu sắc tới cha của mình. Con cảm thấy hạnh phúc khi có cha. Dù con ở xa nhưng trái tim và tấm lòng của con luôn luôn hướng tới Cha.
Cha ơi ! con yêu cha rất nhiều.
Sài Gòn ngày rằm tháng bảy Mậu tuất
Con của Bố
An Nhiên