Lá Bồ đề
Đã tự bao giờ,ai vẽ hình chiếc lá?
Lá con tim mang nhịp đập nhân sinh;
Và tự bao giờ, ai đặt tên cho lá?
Lá Bồ đề hay lá của Từ Bi.
Cõi hồng trần trong sương mai, bóng nguyệt,
Khói lam chiều huyền ảogiữa hư vô;
Gió vô thường rung nhẹ kiếp phù sinh,
Chợt tỉnh giấc thấy ta là cát bụi.
Lá năm xưa che chở một con người,
Quyết chí lớn tìm con đường giải thoát.
Đưa chúng sanh vượt qua bể khổ,
Kiếp luân hồi Sinh tử- Tử Sinh.
Bốn mươi chín ngày đêm thiền định,
Quyết tìm ra ánh sáng quang minh;
Tứ Đế, Tam Minh, chứng quả Vô thượng,
Bậc Chánh giác-Thích Ca Mâu Ni Phật.
Lá hôm nay dịu dàng trong gió thoảng,
Hát cho đời bằng tấu khúc yêu thương
Chuông sớm, kinh chiều xanh mát bóng từ bi
Sống tỉnh thức, từng bước chân an lạc.
Lá chở che những mảnh đời bất hạnh,
Lá reo vui đêm trăng sáng nguyện cầu;
Khói hương trầm nhuộm xanh màu lá biếc,
Kết duyên thành bức họa chốn thiền môn.
Lá bồ đề, chiếc lá của con tim
Từng nhịp đập hòa vào từng tiếng mỏ,
Tiếng chuông ngânlen qua từng kẻ lá
Vang lời kinh tỏa sáng ánh đạo vàng.
Lá bồ đề không vướng bụi trần ai,
Sống an lạc thanh nhàn nơi cửa Phật;
Những tán lá vươn dài cùng năm tháng
Nở hoa tâm khai đuốc tuệ Chân Như .
Lá Bồ đề- Lá của từ bi,
Từng chiếc lá in bóng hình của Phật;
Nhắc chúng sanh mau quay về bờ giác,
Kếtcho đời tràng hạt bồ đề tâm.
Nguyễn Hưng-Minh Trí