Tu viện Khánh An

GỬI CHO EM

Danh mục: 
Thơ - Văn

Dừng chân trên con đường đang dở bước
Tôi đứng yên
Nhìn dòng người xuôi ngược
Trong ánh nắng chiều héo hắt.
Tôi nghĩ về em
Nghĩ về em – Người em tôi lần đầu gặp măt
Nhân duyên sắp đặt bây giờ hay là vì một niềm hân hoan từ muôn kiếp trước
Để rồi khi gặp em
Tim tôi loạn nhịp và chân tôi loạn bước.
Cũng có thể kiếp trước tôi nợ em hoặc ta đã nợ nhau.
Để bây giờ
Ta có mặt cho nhau.
Em trước mặt tôi – gầy guộc, ốm đau
Nụ cười em không còn tươi như phút ban đầu.
Nhưng đối với tôi
Em là sứ giả của đau thương và sầu khổ
Có thể em không hoàn hảo nhưng thiếu em thế gian sẽ chỉ là hư ảo.
Em là một mặt còn lại ẩn sau sự hào nhoáng đến huyễn hoặc của cuộc đời.
Hãy thử nhìn xem
Có biết bao người sống trong nhung lụa xa hoa
Và biết bao người sống trong những khu nhà ổ chuột
Số phận vốn chẳng công bằng nên em chẵng làm gì được.
Tôi chỉ biết an ủi em
Cố lên em, vì con đường đang chờ em bước
Bệnh tật chỉ khuất phục những kẻ có tâm hồn bạc nhược
Chẳng thể nào đánh bại ý chí quật cường đâu em.
Hãy cố lên em
Con đường kia đang còn chờ em bước
Hạnh phúc kia đang chờ em phía trước
Hãy lấy nó về lấp đầy khoảng trống yêu thương.
Tôi nghĩ rằng: Em sẽ làm được
Bởi vì em đại diện cho sự đau thương và sầu khổ
Trong nỗi đớn đau
Em sẽ đứng dậy quật cường và máu lửa
Hãy khẳng định rằng:
Em đang hiện hữu và luôn luôn hiện hữu.
Cuộc đời bất công với em, em phải chiến thắng cuộc đời
Những cơn đau có thể làm em quằn quại
Nhưng em yên tâm, vẫn còn gia đình và tôi bên em mãi mãi
Tiếp năng lượng
Và để em
Như một động cơ không bao giờ dừng lại
Hãy lái nó đi phăng qua cuộc đời u tối
Và cuốn đi sự thờ ơ vô cảm của con người
Hãy dùng nó và đi nhanh về đích
Ở đó, hạnh phúc đang chào đón em nhiệt thành.
Hãy dùng nó để đi cứu vớt những kẻ như em – nhưng đang ở tận cùng tuyệt vọng
Hãy làm ngọn đuốc soi đường, hãy làm viên thuốc an tâm cho những kẻ vô phương vô hướng
Trong đêm đông lạnh lạnh giá.
Hãy làm ngọn lữa hồng sưởi ấm nha em.
Gửi về em
Người tôi chỉ một lần gặp mặt
Nhưng nhân duyên đã vô tình kết chặt
Bây giờ, sau này, ta có mặt cho nhau.
Tạm biệt em, người tôi mới gặp lần đầu
Nhưng ấn tượng đã vào trong sâu thẳm
Sau này nếu có duyên còn gặp
Tôi sẽ hái mặt trời xuống đặt lên môi em.
Khi đó, mọi người sẽ luôn hướng về em
Nếu cần một ngọn lửa cho ngày đông băng giá – mọi người sẽ nhớ đến em
Tạm biệt em.

(Thương tặng các bệnh nhi nhiễm HIV tại bệnh viện Đa Khoa tỉnh Trà Vinh)


Đại Nhân