NGƯỜI ĐÃ SOI SÁNG ĐỜI CON
Tôi đã tìm đến rất nhiều Chùa để chọn một điểm dừng - một bến đỗ bình an cho mình. Một lần theo chị bạn đến Tu Viện Khánh An, một cảm giác bình yên, an lạc ngập tràn tâm tôi ngay lúc vừa đặt chân đến, dù Tu Viện đang trong quá trình xây dựng dang dỡ vẫn thể hiện nét uy nghiêm. Đi một vòng quanh khuôn viên Tu Viện thì thấy bảng chấp tác phân công công việc một cách rõ ràng có trật tự. Các thời khóa công phu, các công việc đi chợ, nấu ăn, vệ sinh quét dọn Tu Viện ở đây các Thầy, các Sư Chú đều tự tay làm hết. Thật ngưỡng mộ Quí Thầy và quí Sư Chú ở đây, chắc rằng họ đang tự hoàn hảo và giỏi giang trên con đường của Đức Phật.
Thoáng ngước lên mái hiên, tôi ngạc nhiên khi nhìn thấy Thầy Viện chủ đang phụ các bác thợ hồ xây từng viên gạch với chiếc áo nâu sờn bạc màu hết bình dị, gần gũi. Một ấn tượng đẹp và khó phai trong tâm trí tôi, trước đây tôi chỉ được xem Thầy trên băng đĩa và nghĩ việc gặp được Thầy sẽ rất là khó và xa vời. Nhưng không, tôi đã gặp Thầy với một hình ảnh hết sức bình dị và chân chất giữa đời thường. Tôi xá chào và có cơ hội trò chuyện với Thầy. Một cảm giác bình yên, an lạc và hạnh phúc khi mình đã gặp được một bậc tôn sư hướng dẫn dìu dắt con trên con đường tu tập. Được biết Tu Viện có những khóa tu dành cho tuổi trẻ, tôi đã gát bỏ mọi công việc lo toan bộn bề của cuộc sống để quay về tu học. Khóa tu đầu tiên tôi tham gia là khóa tu “Sống Tỉnh Thức”, lần đầu tham gia cộng tu không tránh được những bỡ ngỡ với những bản thiền ca, với những động tác thật dễ thương và đáng yêu. Tôi có chút bối rối và ngại ngùng khi phải hòa cùng mọi người hát và thể hiện những động tác ấy, trên kia chánh điện các Thầy, Sư chú vừa hát vừa diễn tả từng động tác để các bạn đồng tu làm theo, tôi đã léng lấy điện thoại quay lại và về học. Ngoài hướng dẫn Thiền ca, Tôi có cơ hội nghe thuyết pháp và pháp đàm trực tiếp từ Thầy Viện chủ, được đi hành thiền, được sinh hoạt ăn uống cùng các bạn đồng tu. Tôi thấy an lạc và hạnh phúc vô cùng, tôi như được trãi lòng và hòa cùng mọi người như anh chị em một nhà. Kết thúc khóa tu tôi quay về trong sự tiếc nuối, tối hôm ấy tôi mở lại đoạn ghi hình thiền ca, nhìn những động tác dễ thương của các Thầy, Sư chú tôi cười khút khít, tôi thấy mình như trẻ lại. Thì ra… an lạc, hạnh phúc là đây! Mọi thứ rất đơn giản mà con người ta cứ mãi kiếm tìm để rồi phiền não quây quẩn trong kiếp sinh tử luân hồi
Kể từ đó, tôi đến Tu Viên thường xuyên để tu học cùng mọi người, tôi quyết định đưa các cháu của mình đến gieo duyên tham dự khóa tu “Có Mặt Cho Nhau”. Và để huy động được ba đứa cháu người ở quê, người đi học hè, người đi làm thêm quả thật không dễ dàng tí nào. Nhưng có những lúc con người ta nên buông bỏ và quay về nương tựa Phật, Pháp, Tăng. Thế là chúng tôi cùng nhau đến cộng tu. Buổi chiều hôm ấy chúng tôi cùng nhau đến đảnh lễ Thầy, cứ như có một năng lượng từ trường mãnh liệt từ một vị minh sư, các cháu tôi phải thốt lên rằng: “A Di Đà Phật! Được gặp Thầy chúng con mãn nguyện quá! Thật là an lạc và hạnh phúc”. Có lẽ bốn người trong chúng tôi đã tìm thấy con đường, đã tìm thấy người soi đường dẫn lối chúng tôi trên con đường tu tập. Tối hôm ấy chúng tôi cùng sinh hoạt đốt lửa trại trong đêm mưa, một ngọn lửa vẫn rực cháy mặc cho trời mưa to, cũng giống như ý chí mãnh liệt của con người đã vượt qua tham, sân, si để quay về bổn tánh tự tâm tìm đến con đường giải thoát.
Sáng hôm sau chúng tôi theo sự hướng dẫn của Thầy Viện Chủ đi thiền, lần đâu tiên chúng tôi cảm nhận được không khí yên lành, mát dịu, “ta đi đang đi có nghĩa ta đang sống, ta đang rất may mắn và hạnh phúc, bước chân này con đi cho mẹ, bước chân này con đi cho cha”. Lần đầu đi trong chánh niệm cảm nhận được sự sống, quản lý được hơi thở của mình thật là hạnh phúc, an vui biết bao.
Sau giờ hành Thiền và an sáng, chúng tôi tập trung lên Phật đường để thính pháp. Thầy thuyết giảng về đề tài 3 chữ T “Tình, Tính, Tịnh”. Từng lời nói của Thầy chậm rãi, từ tốn cứ in sâu trong tâm trí tôi, giúp tôi hiểu và cảm nhận nhiều hơn về giá trị con người và cuộc sống, tôi thấy yêu thương mọi người, mọi loài, hoàn thiện từng cử chỉ thái độ để có một tính cách tốt đẹp, và quan trọng hơn hết là phải giữa thân, khẩu, ý luôn thanh tịnh. Bài pháp thoại tuy ngắn ngủi nhưng đã giúp các cháu tôi giác ngộ và hiểu hơn về những giáo lý cơ bản của đạo Phật. Chúng tôi như được làm mới, như được thu nạp năng lượng quý báo để trở về với cuộc sống đời thường của mình. Nhưng tin chắc một điều rằng chúng tôi sẽ từng bước tiến tu, từng bước thực hành theo hướng dẫn của Thầy để hoàn thiện mình hơn trên con đường tu tập.
Xin cảm niệm Thầy, người đã soi sáng đời con!
Sàigòn, 12/07/16
Giác Tâm Anh
Nguyen Thi Thanh Lan
Priority Relationship Manager - Saigon Branch
TECHCOMBANK