Tu viện Khánh An

Những chú trâu đen, xám

Danh mục: 
Thơ - Văn

Thanh Phước

Có những chú trâu đen, trâu xám sống êm đềm trong khu rừng xanh mát mẻ, cỏ mọc quanh năm, có dòng suối uốn quanh lặng lờ. Các chú đâu biết rằng mình đang sống trong một chốn yên bình, ngập tràn hanh phúc. Tuy sống trong môi trường tốt nhưng lòng lúc nào cũng muốn đi tìm kiếm những hạnh phúc xa vời. Thế là cả đàn từ bỏ nơi ở quen thuộc của mình đi tìm cuộc sống mới. Vì mãi mê tìm kiếm những hạnh phúc, ảo ảnh xa vời, cả đàn đi lạc vào những cánh đồng cỏ cháy, đất nứt nẻ và không một dòng nước thơm trong. Càng đi càng xa, càng diệu vợi, một số chú bắt đầu thấm mệt, có những chú bị trầy xước trong những lúc vấp ngã, cũng có những chú bị thương tật bởi những lúc té đau. Đi đâu cũng chỉ toàn cây cỏ trụi khô và các cánh đồng cũng đang gặp nắng hạn cỏ cháy, đất nứt nẻ và không một dòng nước thơm trong. Sau những ngày tháng tìm kiếm hạnh phúc vô vọng, cả đàn đã thấm mệt, thân thể tiều tụy và da càng trở nên đen cháy nhiều hơn. Cuộc hành trình tìm kiếm bình an bắt đầu gian khó

Trời càng nắng cháy, những chú trâu lại càng nhớ nhung những bãi cỏ thơm xanh, càng nhớ những dòng nước mát diệu ngày nào. Cả đàn quyết định tìm đến một thôn nhỏ ven sông với hy vọng có được những bó cỏ xanh tươi, nhng dòng nước tươi mát. Trên đường, cả đàn nghe vang vọng xa xa hồi chuông ngân vang làm lắng diệu cả tâm hồn. Vậy là chúng loay hoay tìm kiếm nơi phát ra tiếng chuông ấy. Nhìn từ xa chúng thấy một Tu Viện cổ kính, uy nghi, có tiếng chim ca, có những chú chim bồ câu bay về xây tổ và những cây xanh vững chãi mà chúng chưa bao ginhìn thấy. Chúng bắt đầu tò mò và rất thích thú nên quyết định đi đến. Khi vừa đến nơi, cả đàn rất vui mng vì đã ra khỏi nơi chúng bị lạc và tìm thấy Tu Viện.

DDD 3243-Recovered

Chúng mừng vì thấy những người ở nơi đây mặc quần áo  toàn nâu, cái màu sắc thân quen làm sao, cái màu sắc mà  những người chăn dắt trâu hay mặc những màu này nên cả đàn  thấy thân thiện, gần gũi hơn. "Những người chăn dắt" kia rất hoan hỷ và ra gọi cả đàn vào. Tuy vậy, cả đàn vẫn đứng lì thân ra vì hơi lạ lẫm trước một Tu Viện uy nghi như vậy. Bỗng nhiên, có một vị thầy với đôi mắt rất sáng và nụ cười rất hiền đang đứng phía xa nhìn cả đàn. Thầy bước đến và bảo rằng: ''Này các con! Các con đừng sợ. Thầy biết các con đang đói và khát sau những ngày tháng đi lạc. Hãy vào đây, Thầy và tăng thân có những bó cỏ thật xanh tươi, nhng dòng nước mát, trong đang chờ đợi các con. Thầy và tăng thân sẽ che chở và chuyển hóa khổ đau cho cả đàn nữa ''.

Những lời nói của Thầy tràn đầy tình thương và thuyết phục tất cả, vậy là cả đàn quyết định bước vào.

Sau những tháng ngày được che chở, được ăn cỏ xanh, ung nhng dòng nước thơm trong. Chúng cảm thấy hạnh phúc và đong đầy tình thương.

Rồi cả đàn nhận ra rằng, hạnh phúc là được ăn cỏ xanh, được ung nhng dòng nước mát, nhưng hạnh phúc thật sự là có chỗ đi về, là sự tự do trong tâm hồn. Có chỗ đi về để tránh được những nạn tai cuộc đời ập đến, tự do tâm hồn là không bị trói buộc, cám dỗ bởi cảnh sắc để không lạc lối giữa đường đời. Hồi tưởng lại những chốn tìm kiếm ngày xưa là những khu rừng cháy, những bãi đất cằn cỗi, những dòng nước khô mà chúng cho là hạnh phúc, nên ta sức tìm kiếm bấy lâu, nay ngẫm lại chỉ là ảo ảnh phù du, vạn lần tìm kiếm là vạn lần khổ đau. Các chú trâu đen xám nay đã giảm độ đen và bớt mùi cháy nắng. Cả đàn nhận ra mình đẹp hơn ngày nào, không chỉ đẹp hơn vẻ bên ngoài mà còn đẹp trong tâm hồn. Thế là tranh nhau soi gương để nhìn lại mình và chụp ảnh để tải lên mạng xã hội. 

Sau những tháng ngày ấy, chúng cũng phải về với gia đình để làm việc và học tập.  Có sự tiếc nuối trong từng đôi mắt, có những giọt nước mắt của hạnh phúc.

Những lần thấy đói, chúng lấy lại bó cỏ xanh tươi nằm trong dạ dày ra và nhai lại, vẫn cảm thấy ngọt và xanh mát như ngày nào. Vì đó là những bó cỏ đặc biệt giúp chuyển hóa thân tâm của cả đàn.

Cả đàn thầm nhủ với nhau, "Dù phải trở về gia đình, làm việc, học tập. Nhưng đến hẹn là phải sắp xếp cùng nhau  để về lại chốn xưa để tu tâm dưỡng tánh, được ăn những bó cỏ xanh đặc biệt và uống nhng dòng nước thơm mát.  Nếu không, chúng ta sẽ lại đi lạc, dễ bị người ta bắt đi và lột da mất''.