CON HẠNH PHÚC TỪ GIÂY PHÚT NÀY
May mắn thay, nhà nằm ngay sau một ngôi chùa đẹp. Nhờ vậy mà tình yêu đạo đã vun bồi trong con từ tấm bé. 19 năm qua con được lớn lên trong tình yêu thương của ba mẹ và sự che chở của Đức Phật, được nghe chuông chùa trong mỗi sớm đến, chiều về … Lên 13, con bắt đầu theo mẹ đến chùa lễ Phật. Mỗi đêm đến chùa tụng kinh, được quí thầy và các cô phật tử khen, còn cho con bánh và kẹo nữa. Tuổi thơ của con đã trôi qua êm đềm và hạnh phúc vậy đó!
Có những đêm theo mẹ tụng kinh, đôi lúc miệng đọc nhưng tâm con đi đâu mất rồi, cho đến lúc thời kinh đã xong mà con cũng không hay. Đến chùa đã lâu mà vẫn chưa học được cách điều tâm, để tâm buông lung vô độ. Đến hôm nay thì con đã hạnh phúc và tự tin nói rằng: "Con đã có con đường". Đó là con đường thực tập thiền định, con đường mà con đã được thực tập trong những khoá tu tại Tu Viện Khánh An cũng như trong Hội trại. Pháp môn này cho con an tịnh và hạnh phúc rất nhiều.
Khóa tu “Có mặt cho nhau” đã để lại trong con nhiều ấn tượng khó phai. Con nguyện sẽ tiếp tục dự những khóa tu sau. Khoá tu đã giúp con nhiều lợi lạc trong đời, con đã yêu mến nơi đây mất rồi!”.
Mặc dù những ngày nghỉ lễ con đã có lịch hẹn đi chơi cùng bạn bè từ trước nhưng hay tin Hội trại “ Đã có đường đi rồi” được diễn ra, con đã quyết định gát qua những hẹn ước để tham dự trọn vẹn 3 ngày trại. Giờ đây, con nhận thấy mình đã quyết định đúng. Và, kết quả đã đến với con: an tịnh, hạnh phúc, sống biết thương yêu.
Con nhớ ngày hôm đó, 30/04, cái không khí vui tươi, háo hức của tuổi trẻ đã bao trùm vẻ tĩnh mịch, thanh tịnh vốn có của Tu viện. Đoàn xe lăn bánh sau hơn một giờ đồng hồ thì đến Tây Thiên.
Chùa đẹp, nằm lọt giữa những ngọn đồi. Ba ngày Hội trại với 8 gia đình pháp đàm đã mang đến trong tâm con nguồn năng lượng dồi dào. Con được thực tập thiền hành, Sám pháp địa xúc, thiền buông thư và nhất là thực tập Năm 5 Cái lạy. Con nguyện học và thực tập những bài học quí báu mà quí thầy đã truyền trao cho chúng con.
Bên cạnh thực tập các pháp môn, chúng con được vui chơi, những trò chơi ý vị, thiện lành. Âm vang khúc hát ngày nào vẫn còn văng vẳng trong con:
“Từ muôn phương đi chung một con đường
Đến nơi đây dưới mái chùa yêu thương
Bạn và tôi chúng ta cùng chí hướng
Về cùng nhau đắp xây nên tình tăng thân”.
Đối với con, chưa ở đâu mà tình thương, sự quan tâm, chăm sóc, chia sẻ mọi người giành cho nhau lại vô điều kiện đến vậy. Con cảm nhận được ai cũng rất dễ thương và rất đỗi thân quen, đôi khi chỉ cần trao nhau một nụ cười cũng đã có thể thành bạn.
Con trân quí phút giây này và yêu thương lắm những con người có mặt nơi đây. Đó quả thật là tình yêu trong tình thương từ bi giác ngộ của Đức Phật.
"Cười đi con khi còn có thể
Vì đời này sống để thương nhau"...
Con thật sự trân trọng tình thương bao la vô bờ của Thầy đã tổ chức cho chúng con một hội trại thật vui và ý nghĩa. Con vô cùng biết ơn cùng quí thầy, quí sư cô đã hết lòng quan tâm và lo lắng cho chúng con trong hội trại lần này. Những cô chú, anh chị , các bạn tình nguyện viên Clb Nhân sinh và quí sư cô chùa Phổ Đà đã chăm lo thức ăn và nước uống tiếp sức cho chúng con trong 3 ngày hội trại. Thật không dễ dàng gì để có thể nấu ra thức ăn cho hơn 400 bạn thiền sinh, sự hi sinh thầm lặng nhưng thật cao cả.
Kỷ niệm không thể nào quên gia đình nhỏ xinh của con “Thở và Cười”. Hội trại tuy khép lại nhưng chúng con tin rằng vẫn sẽ mãi là một gia đình, ít nhất là trong trái tim mỗi thành viên Hội trại.
"Thở đi nhẹ một kiếp người
Vui đi để có nụ cười thênh thang" ...
Sài Gòn 12/05/2016
Nguyễn Thị Hà Phương, PD Tịnh Thọ