Tu viện Khánh An

Nghe tiếng đêm về cho lòng thảnh thơi

Đã ở tuổi trung niên rồi, con vẫn muốn tham gia Hội trại, nơi hội tụ của những gương mặt trẻ, cái tuổi hoa niên nhiệt huyết, năng động, có cặp mắt yêu đời nhất.
Danh mục: 
Thơ - Văn

Là một công nhân bình thường, có tuổi, con tự thấy mình như một người chị, đã có sự trải nghim cuộc đời, đã nếm trải nhiều đau khổ, có khi tuyệt vọng muốn lìa bỏ cuộc đời này. Nhờ Phật pháp nên con có được cuộc sống an bình, thanh thản như ngày hôm nay. Vì vậy con muốn có mặt bên các bạn trẻ, để sách tấn động viên các bạn trong những ngày tu, ít ra cũng là một đệ tử nhiều năm theo Phật, có mặt để chăm sóc các em mới bước chân vào đạo.

Về hội trại, chúng con thấy rằng đây là cơ hội lớn để chúng con có thời gian nhiều thực tập thiền. Ở bên ngoài, bị hoàn cảnh, công viêc lôi cuốn, nhiều lúc mệt mỏi, không muốn làm gì nữa, chỉ muốn ngồi thảnh thơi, thở và cười cm nhn những điều mầu nhim của vũ trụ bao la, những cái đẹp của đời nhưng nào có được; vì còn gia đình, còn con nhỏ, nào cơm áo gạo tiền và hàng trăm thứ phải lo. Rồi việc ở công ty, nhiều áp lực từ phía Sếp và đồng nghiệp, chiều tối về đến nhà đã mệt nhoài lại phải tiếp tục quay cuồng với việc nhà, còn thời gian đâu để thở, để cười, để sống với chính mình. Cho nên con thấy phải có duyên phúc lắm mới được dự hội trại 3 ngày, sống thảnh thơi, thong dong tự tại, không lo lắng điều gì hết, tâm lúc nào cũng thấy bình an. Chúng con được ở bên gia đình Cam Lộ, được thầy Trung Nghiêm, thầy Lệ Nhường chăm sóc. Thầy Trung Nghiêm đã dạy chúng con đi đứng nằm ngồi trong chánh niệm, cách ôm bát đi khất thực từng bước nhnhàng,Thầy dạy cách ăn cơm, cách nói chuyện với quý Thầy cho trang nghiêm, có sự cung kính. Chúng con cố gắng luôn giữ gìn và trân quý những phút giây này. Ở chùa Tây Thiên, được cùng các bạn vui chơi sinh hoạt, được tụng kinh ngồi thiền, được thắp nến, được thiền hành lên đồi, nơi đền thờ Võ Đại tướng, được lạy Sám pháp địa xúc, chúng con có cơ hội thấy được tổ tiên huyết thống và tổ tiên tâm linh, thấy niềm hạnh phúc tràn ngập trong tâm mình. Thầy trò đi bên nhau dưới buổi sáng trời rất đẹp, cảnh vt xung quanh tuyệt vời.

    Mĩm cười nhìn đóa hoa

    Lòng nghi ngờ tan vỡ

    Hạnh phúc ở đây rồi

    Dại khờ tìm muôn thuở.

                         (TS Minh Niệm)

Nhìn các bạn vô tư hồn nhiên, trong sáng vui chơi, chúng con thấy các bạn thật hạnh phúc. Phải chi lúc bằng tuổi các bạn, chúng con thấy được con đường này, có lẽ chúng con  đã đi xuất gia rồi. Nhưng do nghiệp duyên đã tạo, có muốn cũng không được, vì chúng con còn phải làm tròn trách nhim của người mẹ.

Chúng con ý thức rằng người cư sĩ tại gia vẫn có thể tu, vẫn có thể hành trì pháp Phật để có được kết quả thiết hiện tại. Nhờ hành thiền, chúng con có thể đem được tâm trở về với thân. Biết ngắm nhìn  trời xanh, mây trắng để có an vui,  biết nghe tiếng chim hót khi bình minh đến, biết nghe tiếng tĩnh lặng lúc đêm về để lòng thảnh thơi.

      Ngồi yên trong thảnh thơi

      Tiếp xúc với mây trời

      Buông cái tôi bé nh

      Thấy mình hiện muôn nơi.

                       (TS Minh Niệm)

Bạn trẻ thân mến! Trong đời luôn có những điều bất như ý đến, nhưng chúng ta đã có đường đi rồi, đó là con đường chuyển hoá, chuyển hoá những ý nghĩ tiêu cực thành tích cực, những phiền muộn thành an vui, những lo toan thành thanh thản. Mỗi ngày bạn nên dành 15 hay 20 phút để hành thiền. Nếu ngồi hãy đem tâm hợp nhất với thân, nếu đi mỗi hơi thở hãy gắn liền với từng bước chân, niềm vui sẽ có mặt cho ta ngay giây phút đó.

Trong từng cử chỉ, lời nói, tư duy, nấu ăn, rửa chén hay làm bất cứ việc gì luôn giữ nguồn chánh niệm. Được vậy hạnh phúc sẽ lót đường ta đi.

      Tt cả cũng tàn phai

      Chỉ tình thương ở lại

      Những gì trao hôm nay

      Sẽ theo nhau mãi mãi.

Xin cám ơn Hội trại đã làm nên sự mầu nhiệm này.

                           Chúc Hạnh