Tu viện Khánh An

TIẾNG RU GIỮA TRƯA HÈ

Con lớn lên trong những câu ví dầu à ơi ... của ngoại, của mẹ... Những hình ảnh trong câu hát đã nuôi dưỡng tâm hồn con qua bao năm tháng, trong tiếng ru đưa con vào giấc ngủ có những cánh cò trắng tinh bay trên đồng lúa, có cầu tre lắc lẻo, có tay mẹ dắt con đi trên đường đời....
Danh mục: 
Thơ - Văn

Lớn lên con được nghe hát ru 1 cách thật đặc biệt, nó không phải là câu ví dầu à ơi như  mẹ đã ru con lúc nhỏ, mà là “ Đây là tịnh độ, tịnh độ là đây. Mỉm cười chánh niệm, an trú hôm nay...” trong giấc ngủ con thấy có tình huynh đệ, có nụ cười hạnh phúc, có lá ngô đồng rơi . . . Làm sao con có thể quên được hình nh quí thầy, quí sư cô đã thay phiên nhau hát ru cho chúng con ngủ giữa trưa hè oi ả, làm sao con có thể quên được hình ảnh thầy vừa hát ru chúng con, vừa lấy tay lau mặt lấm tấm mồ hôi, làm sao con có thể quên được hình nh chúng con nằm ngủ ngoài hiên gió thổi hiu hiu, bên trong sư cô vừa hát vừa lấy tay quạt cho mát, làm sao con có thể quên được hình nh khi chúng con thức dậy vẫn nghe tiếng hát của sư cô “Nụ cười ta trao cho nhau, là đôi cánh trắng thần tiên nhiệm mầu, nụ cười ta trao cho nhau, là muôn thế giới bầu trời đám mây.”... Làm sao con có thể quên đây? Đôi khi con ngủ trưa bên tai con vẫn còn nghe câu “Một mai qua cơn mê, xa cuộc đời bềnh bồng, ta trở về Tăng Thân, ngày gió mưa không còn, con đường thật hiền lành, ta mặc tình rong chơi”. Có khi nào con nghiện nghe thiền ca rồi không? Giọng sư cô nghe như suối chảy êm dịu bên tai, lời ru khiến cõi lòng nhẹ lại. Được Trở Về nương tựa như thế này là điều con cảm thấy tự tại nht, những bài thiền ca vừa sâu lắng vừa ý nghĩa, giúp con vượt qua mọi khó khăn, những buổi trưa được quí thầy, quí sư cô ru cho con ngủ làm con như trở nên nhỏ bé hơn giữa cuộc đời này, con nhỏ bé như lúc còn nhỏ cần có sự bảo bọc của mẹ cha, giờ 1 lần nữa con được sự che chở của quý thầy quý cô giúp con vững bước hơn trên đường đời.

Phải chăng được nghe sư cô hát ru cho con ngủ đã giúp lòng con không u sầu, tâm con tnh, con không suy nghĩ nhiều về mọi thứ xung quanh, vì vạn vật hữu duyên chăng ? Những bài hát sư cô hát ru chúng con nó không quá nhiều cũng không quá ít nhưng nó đủ để con trưởng thành hơn, đủ để con kịp nhn ra yêu thương nhiều hơn, vị tha hơn là sự ganh ghét, hờn giận,.

Con Gái Ba Sang,

Gia đình Trở Về.

Biên Hòa, 07/05/2016