Tu viện Khánh An

Con là người đang hạnh phúc

Ngồi viết những dòng tâm sự này, mọi thứ dường như hiện ra trước mắt con, thân thương đến kỳ lạ!
Danh mục: 
Thơ - Văn

Ba ngày hai đêm được tham dự hội trại “Đã có đường đi rồi” đối với con, đó là những ngày an lạc nhất. Ba ngày của sự thấu hiểu và ngộ được nhiều điều hay trong giây phút  hiện tại, có mặt cho nhau - bây giờ và mãi mãi.

Màn đêm buông xuống, là lúc bắt đầu khai mạc lửa trại. Trong giây phút thiêng liêng này, con được lắng lòng nghe những lời chia sẽ của thầy về ý nghĩa của hội trại – đó là ánh sáng của tuệ giác, ánh sáng của từ bi.

Giờ đây con đã cảm nhận được sự ấm áp, bình an bởi tình thương của quí Thầy, Cô cùng 8 gia đình đã nâng bước và tiếp sức cho con, giúp con lớn mạnh thêm niềm tin và dồi dào thêm hạnh phúc.

Những nỗi buồn trong con dần được thay thế bằng niềm an lạc dâng trào. Khó khăn vẫn còn đó, thử thách vẫn còn đây, nhưng con sẽ không để đắm chìm trong phiền não nữa. Vì, “Đã có đường đi rồi, con không còn lo sợ”.

Điều con thích nhất, tâm đắc nhất là được nghe những bài thuyết giảng của thầy. Qua đó, con có “phút nhìn lại mình”. Theo con, người không hạnh phúc là người luôn chỉ biết  sống cho mình. Còn người hạnh phúc là người luôn vì người khác, luôn sẻ chia bằng tất cả lòng yêu thương.  Người hạnh phúc là người luôn mang tâm nguyện phụng sự chúng sinh. Quí Thầy, cô là những người cực kỳ hạnh phúc. Còn con là người đang hạnh phúc.

Con thấy con có phước duyên lớn, được học nhiều điều từ cách sống của quí thầy, giản dị mà ung dung, từ dáng vẻ đến cách đi đứng toát lên sự thanh cao và nhã nhặn. Một   đời chỉ biết cống hiến, quan tâm và yêu thương mọi người, mọi loài. Mỗi bước đi nhnhàng, khoan thai là một bài học, mỗi nụ cười hiền là một bài pháp. Người quá lớn trong con…

Con thật sự biết ơn quý thầy, quý sư cô đã dạy cho con nhiều điều bổ ích: ngồi thiền, sám pháp địa xúc, thiền hành, thực tập Năm cái lạy v v . . . Đó sẽ là hành trang giúp con vững chãi trên con đường tu tập và tìm thấy sự an lạc.

“Tây Thiên”, con cm nhận được sự yêu thương lan tỏa khắp nơi này, từ sự ân cần dạy bảo, chăm sóc của quý thầy, quý sư cô, cũng như những tấm lòng phục vụ của mấy anh chị , cô chú trong CLB Nhân Sinh.

Bao giờ lần đầu tiên cũng để lại nhiều kỷ niệm khó quên nhất. Cuộc sống vốn là những chuỗi hội ngộ và chia ly. Có hội ngộ, ắt sẽ có chia ly, chỉ là sớm hoặc muộn. Ba ngày trôi qua để lại nhng dấu ấn kỉ niệm và những cảm xúc rất khó phai mờ. Rồi mai đây mỗi người mỗi hướng, con nguyện nuôi dưỡng tâm lành để cho tốt đời – đẹp đạo.

Hẹn một ngày không xa, lại được quay lại nơi đây. Thương lắm những tấm chân tình

Đinh Thị Hà Phương - Liên Phương

(Gia đình Thở và Cười)