Như bông hoa kia
Những người thầm lặng cống hiến cho Hội trại "Đã Có Đường Đi Rồi", ngày cũng như đêm, sáng cũng như tối, chính họ đã "có được" rất nhiều giọt mồ hôi công sức, cũng như rất nhiều những giọt nước mắt hạnh phúc khi Hội trại khép lại trong thành công diệu kỳ của suốt 3 ngày và trong nụ cười mỹ mãn của hơn 400 trái tim.
Mặt dù Phật sự khá bận rộn với những ngày Phật đản và An cư kiết hạ cận kề, Thầy Viện chủ vẫn thường xuyên lui tới Hội trại để xem tình hình sinh hoạt của Ban Chăm sóc, của tất cả các Hội viên. Người viết hình dung tuyến Khánh An - Tây Thiên, Thầy lui tới có khi 2-3 lần mỗi ngày. Có những đêm gần 10-11h, Thầy vẫn còn có mặt ở Hội trại để nhắc nhở Ban Chăm sóc cho các em ngủ sớm không để thức khuya quá đà. Có lúc mới 2-3h sáng, khi quí Thầy, cô dậy sớm để chuẩn bị tọa cụ, bồ đoàn, đèn hoa cho lễ thắp nến cầu nguyện thì đã thấy bóng dáng Thầy xuất hiện ở hội trại. Còn sự lo lắng, chăm sóc nào hơn! ?
Còn một người được xem là nhà thiết kế, tổng đạo diễn, dàn dựng xuyên suốt, đóng góp rất lớn cho thành công Hội trại đó là Thầy Quảng Thức. Trước khi diễn ra Hội trại, Thầy và các bạn gia đình Phật tử Vĩnh Phước đã ở chùa Tây Thiên trước đó 3 ngày để dựng trại lều, mua sắm những vật dụng cần thiết phục vụ cho Hội trại. Những lúc mệt, thấy Thầy cứ lăn ra đất ngủ ngon lành. Một giấc ngủ đẹp. Có giấc ngủ nào đẹp hơn giấc ngủ của sự cống hiến. Không chỉ vậy, kết thúc Hội trại, Thầy và các bạn Phật tử Vĩnh Phước còn ở lại thêm 1 ngày nữa để dọn dẹp trả lại mặt bằng cho Tây Thiên. Sau hội trại, nhìn các bạn đen hốc, bơ phờ - cái mệt bắt đầu ngấm vào những tấm thân phụng sự.
3 ngày dựng trại liên tục vẫn chưa xong, giờ khai mạc trại cận kề vẫn con tất bật. 7-8h tối vẫn thấy bóng dáng của mấy Thầy, mấy chú và một số Phật tử TVKA dựng nhà tắm, bắt điện: Thầy Trung Nghiêm, chú Trung Nhã, Trung Hoà, Trung Thiện, Trung Thọ, Trung Thắng, Trung Lưu . . . Họ lặng lẽ làm việc, không ai bảo ai, cứ âm thầm làm, âm thầm góp công sức mình bằng ý thức tự giác cao.
Tây Thiên - Phổ Đà, Phổ Đà - Tây Thiên, mỗi ngày không dưới chục bận, hết chú Trung Lâm đến chú Trung Pháp và ngược lại, 2 "tay lái lụa" luôn ôm tròn vô lăng chiếc suzuki cũ kỹ để chuyên chở thức ăn, nước uống cùng biết bao dụng cụ chuyên dùng cho suốt 3 ngày. Có một tối đã 10 giờ đêm, chẳng may xe bị bể lốp, thế là chú Lâm rị mọ đến quá khuya. Sửa được xe, vừa rửa mặt để nhắm mắt, nhưng chưa kịp chợp thì..... "Đi chở thức ăn sắng chú Lâm ơi!" Tiếng Ban Hành đường gọi.
Điều nữa, sẽ không bao giờ có được những tấm hình "để đời" trong Hội trại, những khoảnh khắc mà qua rồi không "diễn" lại được nếu thiếu ánh mắt tinh tế của "Phó nhòm" Trung Pháp. Khổ thay, 8 gia đình sinh hoạt ở 8 góc khác nhau, mà không gian của núi rừng Tây Thiên thì thôi rồi "bé", khiến "phó nhòm" chạy chắc phải tầm cở Stephen Kiprotich mới chụp hết những tấm hình sinh động.
Nhưng, có "phó nhòm" mà thiếu bài vở thì những tấm ảnh kia cũng chỉ là một cuốn album, một tập tài liệu ảnh. Nó như một vở kịch, một cuốn phim không có thuyết minh. Người viết muốn nói đến chú Trung Nhã - một "phóng viên chiến trường" với dáng người nhỏ hóm, tính tình nhẹ nhàng, không vồn vả nhưng lại thường có mặt ở đám đông, dáng người khoan thai nhưng hễ có sự kiện là nơi đó chú xuất hiện. Suốt 3 ngày 2 đêm chú chưa vắng mặt trong bất cứ một sự kiện nhỏ nào của Hội trại. Nhờ vậy mà chú nắm bắt được diễn biến Hội trại, cung cấp cho độc giả những thông tin bổ ích trên lộ trình "Đã Có Đường Đi Rồi"
Phần không thể thiếu trong Hội trại đó là khâu ẩm thực, được các Sư cô chùa Phổ Đà lo hết sức chu đáo. Một số bạn nói vui: “Thức ăn mấy sư cô nấu ngon quá, chúng con muốn ở đây luôn quá”. Có những lúc quý Sư cô phải thức tới 1-2h sáng để chuẩn bị thức ăn, ai nấy cũng bận rộn. Nhưng, khi được hỏi: “Qúy Sư cô chắc mệt lắm hả?”. Mấy Cô cười thật tươi và nói: “Không mệt! Hiếm lắm mới có dịp trổ tài nấu ăn như thế này.”
Quý Thầy, Quý Sư cô trong Ban Chăm sóc và cả các bạn trong CLB Nhân Sinh do chị Hoa Tâm làm nhóm trưởng, được mời về tham gia hành đường, các bạn đã có những đóng góp không nhỏ vào hội trại. Ai nấy cũng nhiệt tình, tất bật nhằm tạo cho các trại viện có được cảm giác thoải mái nhất khi tham gia Hội trại.
Để ý một chút sẽ thấy sự quan tâm của vị lãnh đạo cao nhất nơi này - ông Bùi Thanh Trúc, Chủ tịch Hội đồng Quản Trị kiêm Tổng Giám đốc DoNaCoop. Trưa hôm 30/04 ông và các thành viên Ban Giám đốc đã vào chùa dâng hương lễ Phật và sau đó đoàn qua Đền thờ Võ Đại tướng để tưởng niệm. Ông quan sát và nhắc nhở những người có trách nhiệm trực tiếp tạo điều kiện giúp cho Hội trại với tất cả những gì thuận lợi nhất có thể.
Có thể nói đây là lần đầu tiên chùa Tây Thiên có đợt cắm trại với hơn 400 thành viên về sinh hoạt ăn, ở liên tục 3 ngày. Công tác an ninh, trật tự, bảo vệ có lẽ vất vả hơn nhưng các anh trong Đội bảo vệ: anh Lân (đội trưởng), anh Nam, anh Hưng, anh Long, chị Phượng . . . ai nấy cũng rất hoan hỷ, nhiệt tình với công việc.
Người viết còn rõ nghe, khi kết thúc hội trại sau giờ cơm, Thầy Viện chủ ân cần nhắc nhở: “Mục đích Hội trại được tổ chức nhằm tạo cho các con có chỗ để vui chơi lành mạnh, thánh thiện, có nơi để các con tu học đem lại lợi lạc cho bản thân nhân kỳ nghỉ lễ này. Ban Chăm sóc luôn mong muốn những đều tốt đẹp nhất đến với các con mà không cần bất cứ điều kiện hồi đáp. Vì, Ban Chăm sóc phục vụ cho các con chính là cúng dường Tam Bảo và liệt vị Tổ sư.
Trong giờ họp mặt, Thầy lắng nghe có rất nhiều lời nói bày tỏ "cám ơn" từ phía các con. Thầy cũng cám ơn các con. Nhưng, Thầy muốn chúng ta phải cám ơn bằng hành động cụ thể. Đó là, phải sống đời thánh thiện, làm những điều tốt đẹp nhất, lợi ích nhất cho cuộc đời. Đó là mới là món quà tri ân cao quí."
Vâng, chúng ta là những người thọ ân nhau, và hãy học phương pháp báo ân của những bông hoa kia, chỉ biết làm đẹp, chỉ biết tỏa hương và chỉ biết dâng tặng những giọt mật ngọt cho đời.
Minh Thuấn