Phước Duyên Ở Bên Thầy
Dạ
Thầy, con không được nghe Thầy trực tiếp hỏi nhưng con xin phép được kể với
Thầy một chút “tâm tình’ của con.
Hôm
tham gia khóa tu Sống Tỉnh thức, nhìn Thầy thân khỏe con thấy vui, những tưởng
sẽ được gặp Thầy thêm đôi lần nữa trước khi về quê ăn Tết.
Sáng
mười lăm, không hiểu sao trong lòng con cứ bồi hồi, mong muốn được đảnh lễ Thầy
trước khi Thầy nhập thất giúp con mạnh dạn bước vào Tu viện khi còn sáng sớm
(dù là website đã thông báo Thầy nhập thất trước đó rồi nhưng con vẫn nghĩ Thầy
chưa vào thất đâu). Cánh cửa gỗ khép hờ với dòng chữ “Xin quý khách dừng
chân” làm con không dám bước qua. Lễ Bồ tát Quán Thế Âm, rồi quét lá, rồi ngồi
yên, con theo dõi hơi thở và thầm đảnh lễ Người… từ xa.
Trong cuộc sống thường nhật của con, những khi cảm xúc ham muốn hay ghét bỏ “xuất hiện”, con lại nhớ đến bài pháp Thầy đã dạy con về “Thân, Thọ, Tâm, Pháp”, con vừa thở, vừa quan sát chính mình. Đôi khi, cảm xúc mạnh, con gọi thầm “Thầy ơi… cứu con, con chưa thuộc bài, Thầy ơi…huhu…” (không biết Thầy có hắt hơi không).
Mấy hôm đi làm về trễ, thân con rã rời. Chạy ngang Tu viện, con lại gọi thầm “Chào Thầy, Thầy có khỏe không, hôm nay con hơi mệt nhưng con bớt khổ rồi”. Lúc nào mệt quá con lại… Thầy ơi cứu con. Và những lúc ấy con lại nhớ về bài pháp Thở của Thầy, vậy là con Thở.
Cứ như thế, dù không được phước duyên gặp Thầy, nhưng Thầy gần như chưa khi nào rời xa con. Xem hình ảnh Thầy uống trà bên chư Tăng, Phật tử là con thấy như mình cũng đang có mặt ở đó, cũng được thưởng trà, được nghe giáo huấn chỉ là không được “phát biểu ý kiến thôi. (Con có tưởng tượng quá không?).
Mùa xuân năm trước, Thầy nhập thất, không được gặp Thầy nhưng không hiểu sao con lại thấy vui. Con biết dù làm gì thì Thầy vẫn tâm an nhưng quyết định nhập thất vào dịp Tết cổ truyền, không gặp gỡ, không tiếp khách với mọi thành phần và cả Phật tử mười phương. Thời nay, hạnh nguyện này không hề dễ chút nào. Con thấy rất hay ạ.
Mùa xuân năm nay, Thầy nhập thất, con có chút bùi ngùi vì vẫn chưa được dùng chút ngụm trà sen bên Thầy, chưa được đảnh lễ Thầy, nhưng con vẫn vui. Con biết, Thầy đang dùng thời gian quý báu này để trưởng dưỡng đạo hạnh, ban rải từ tâm cho rất nhiều người và cho tất cả chúng sanh. Hơn ai hết, tất thảy chúng con sẽ là những người được thừa hưởng, chia sẻ quả ngọt đó từ Thầy. Con sẽ học hỏi theo hạnh của Thầy, con sẽ thường xuyên tự nhắc nhớ mình “nhập thất” vào hơi thở của con, vào cảm xúc của con để mỗi ngày qua đi bớt hết tham đến sân, hết sân lại tham. Con biết đây là con đường duy nhất giúp con giải thoát các tâm bất thiện – điều vẫn luôn làm con khổ và người khác khổ theo.
“Năm mới ta cũng mới” câu liễn này được Thầy đặt trên Phật đường vài năm trước, lúc đó con mơ hồ không biết mình sẽ đổi mới gì và đổi mới từ đâu, tới giờ con cũng mơ hồ lắm, nhưng con xin nguyện với Thầy con sẽ luôn tinh tấn tự làm mới mình trong mỗi phút giây, không để những ý tưởng, quan niệm, suy nghĩ…cũ kỹ “nghiền nát” mình dưới những cảm xúc bất an.
Xin cho con có được phước duyên gần gũi các bậc thiện Trí thức để đạo tâm được trưởng dưỡng, chí nguyện được vững bền, hằng chuyên tinh tấn, nhớ nghĩ pháp Phật, vận dụng hành trì cho đến ngày giải thoát.
PT.Cát Anh – Diệu Trang