Nhật nguyệt vẫn tròn đầy
Chiều này cũng như những chiều khác, con về nhà, chuẩn bị bữa ăn
cho các cháu, các em, khi xong việc cũng là lúc thời khóa ngồi thiền, tụng kinh
và thiền hành đã kết thúc. Con ít khi được tham gia dù chỉ cần “Bước qua cái
giậu mồng tơi” đã đến Tu viện. Con có bị thiếu duyên không (?).
Không về được Tu viện nhưng những bài viết, bài văn, bài thơ, những tin tức được đăng trên trang Tu viện, nó như những bài pháp sống động, giúp con có thêm năng lượng an lành. Lắm lúc thấy các anh, chị được về bên Thầy, bên Phật phụng sự Tam Bảo, con “ghiền” lắm ạ. Hôm nay đọc bài viết của chị Lệ Mai được Thầy tặng cho những câu thư pháp con như hạnh phúc theo!
Không về được Tu viện không gần gũi được tăng thân, nhưng nhờ thực tập giáo pháp nên con vẫn tiếp xúc được Phật, Pháp và Tăng trong mỗi phút giây:
Mỗi một phút giây qua,
Con luôn tự nhắc mình,
Nhìn rõ vào cuộc đời,
Nhìn rõ vào nội tâm!
Ảo ảnh hóa xa xăm,
Cảm xúc như gió thoảng,
Dù để lại vết loang,
Nhưng lòng buông thôi nắm!
Đã bao kiếp mê lầm,
Đã bao đời tham chấp,
Xả thân lại thọ thân,
Một khối sầu ôm ấp!
Vũ trụ vẫn còn đây,
Nhật nguyệt vẫn tròn đầy,
Chỉ con lăng xăng mãi,
Quên bây giờ, ở đây!