Tu viện Khánh An

Dừng

Danh mục: 
Thơ - Văn

Tự hỏi mây trôi mấy kiếp thôi,

Sơn hà mấy dạo chốn chơi vơi.

Núi dựng sông trôi dòng nhân kiếp,

Chưa mỏi,

Kiếp người người kiếp lại sinh sôi.

Lại hỏi mây xưa trôi lại nổi,

Chưa chán,

Lòng sầu còn rớt giọt mưa rơi.

Dừng ở chốn đây lòng vấn hỏi,

Mây biết!

Có đi thêm nữa cũng không rời...

Trung Nhân