Tu viện Khánh An

Lý tưởng

Đã từng đi qua rất nhiều con đường; đã từng có tất cả những thứ mà bản thân mơ ước; cũng đã từng tuyệt vọng vấp ngã; cũng đã từng hoang mang và lo sợ…
Danh mục: 
Thơ - Văn

Con đường để đưa đến sự trưởng thành là như vậy – từng buông xuôi, từng khát khao, khi cười khi khóc, thật sự rất giản đơn. Nhưng bạn phải chấp nhận một sự thật rằng, trong quá trình trưởng thành bạn phải đi một mình. Có những đêm khóc không thành tiếng, có những ngày chẳng bao giờ muốn thức dậy…những người xung quanh khi đó đều bận rộn hoặc là chẳng ai buồn quan tâm đến bạn như thế nào. Khi đó cũng chỉ bản thân là nơi vững chải nhất để bạn dựa vào.


Hãy dừng mọi suy nghĩ tiêu cực, hướng về những điều lạc quan, nhìn vào trong gương và tự nở nụ cười với bản thân…rồi ngày mới sẽ đến, những diều phiền muộn cũng chỉ là câu chuyện của ngày hôm qua. Tiếp tục cất bước trên con đường lý tưởng của mình, đường tuy dài nhưng chỉ cần không dừng bước bạn sẽ đi đến đích. Chúng ta thường xuyên nhìn đến thành công và tài năng của người khác, nhưng chẳng mấy ai nghĩ rằng, mỗi con người trong cuộc sống ngày chính là mỗi “phiên bản đặc biệt” không ai giống ai. Đừng vì “hào quang” của người khác mà chùn bước, tự bản thân cố gắng nỗ lực tạo ra “hào quang” cho riêng mình, đó mới là bạn!

Con đường của tôi chọn, vốn dĩ không bằng phẳng, nó được trải bởi những gai góc và đá sỏi, nhưng không vì vậy mà tôi từ bỏ lý tưởng của bản thân. Bởi vì, tôi tin rằng, không có thành quả nào mà không cần phải hy sinh. Có mồ hôi, nước mắt, có cả máu…đó mới là thành quả ý nghĩa nhất.

Ngọc Thủy