Giá trị đích thực của lòng biết ơn
Con người có tổ, có tông
Như cây có cội như sông có nguồn.
Trong đời, mỗi con người đều có những mối quan hệ gắn bó bền chặt, ấm áp, đầy tình nghĩa. Đó là mối quan hệ với tổ tiên, ông bà, cha mẹ, anh em ruột thịt với nhau, những tình cảm đáng quý ấy luôn được quý trọng và nâng niu từng phút, từng giây. Tình cảm ấy như nguồn nước nuôi dưỡng bản thân ta và cũng chính tình cảm đó là liều thuốc bổ cho tinh thần khi vấp phải những khó khăn trong cuộc đời.
Cây thì có cội, có gốc, sông thì có nguồn nơi nó bắt đầu. Nhờ có gốc rễ bền sâu mà cành lá mới xanh tươi, sum sê, đơm hoa, kết trái. Nhờ có nguồn mà sông mới có nước không bao giờ cạn. Con người cũng vậy phải có tổ tiên, có ông bà, cha mẹ rồi mới có ta. Đó là sự tiếp nối quý báu mà bản thân mỗi con người đều vô cùng trân quý.
Vì bản chất mỗi sinh vật, mỗi con người đều là sự tiếp nối, đều là sự hiện hữu của đời trước nên mỗi người trong chúng ta càng phải biết ơn tổ tiên, cha mẹ, những người đã sinh ra, ban cho ta một phép mầu thiêng liêng là được sống trên cõi đời này, được làm người, người trải nghiệm những điều kì diệu trong cuộc sống và hơn hết là có được sự sống để ta biết quý trọng mọi điều, để ta có thể thương yêu nhau hơn, để ta có thể tu tập chuyển hóa nhiều hơn. Chính vì lẽ đó mà không có gì khó hiểu khi mà lòng biết ơn được xem là một triết lý nhân văn sâu sắc thể hiện tư tưởng cao đẹp của ông cha ta ngày xưa đã truyền dạy lại cho con cháu. Đó cũng chính là biết sống ân nghĩa mặn mà, thuỷ chung sâu sắc giữa con người với con người. Tất cả những gì chúng ta đang hưởng thụ hiện tại không phải tự dưng mà có. Đó chính là công sức của biết bao lớp người. Từ những bát cơm dẻo tinh trên tay cũng do bàn tay người nông dân sớm hôm dãi dầm mưa nắng làm ra bởi một hạt lúa vàng chín giọt mồ hôi… Rồi đến tấm áo ta mặc, chiếc giày ta đi cũng đều bởi những bàn tay khéo léo của người thợ cùng với sự miệt mài, cần cù trong đó. Những di sản văn hoá nghệ thuật, những thành tựu độc đáo, sáng tạo để lại cho con cháu. Còn nhiều, nhiều nữa những công trình vĩ đại mà thế hệ trước đã làm nên nhằm mục đích phục vụ thế hệ sau. Tất cả cũng chỉ là những hy sinh, những sự tâm huyết mà đời trước muốn dành lại cho con cháu để mai này có được cuộc sống bình yên và hạnh phúc.
Lòng biết ơn luôn mang một tình cảm cao đẹp, thấm nhuần tư tưởng nhân văn. Nó giáo dục chúng ta không chỉ biết ơn tổ tiên, ông bà, cha mẹ mà còn phải biết ơn mọi người, mọi loài, tất cả những người đã quên mình hy sinh để mang lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho mọi người. Một sự biết ơn được thể hiện như một đoá hoa mai ửng hé trong nắng vàng, một lòng kính trọng bộc lộ như một ánh sao đêm sáng rọi trên trời cao. Đó là những cử chỉ cao đẹp, những hành động dù chỉ là nhỏ nhất cũng đều mang một tấm lòng cao thượng. Dân tộc Việt Nam từ lâu đã xem trọng lối sống thân tình, hữu ái. Nó không những biểu hiện ở lối sống nghĩa tình mà trở thành văn hóa ứng xử của cộng đồng. Những người có nhân nghĩa là những người biết ơn đồng thời cũng biết giúp đỡ người khác mà không chút tính toan do dự. Chính những hành động đó đã khơi dậy tấm lòng của biết bao nhiêu con người, rồi mai này thế giới sẽ tươi sáng hơn, chúng ta sẽ sống hòa nhã yêu thương nhau hơn. Và đó là một thế giới giàu cảm xúc, luôn đầy ắp lòng nhân hậu của mọi người.
Không ai có thể một mình mà gây dựng nên cả thế giới. Những gì chúng ta có được hôm nay là do công sức và trí tuệ của biết bao người đã dày công sáng tạo nên. Kế thừa thành quả lao động của các thế hệ đi trước là bản chất của xã hội. Sự phát triển của xã hội loài người là tiếp nhận và phát huy các thành quả sẵn có và sáng tạo ra cái mới. Bởi thế nên khi ta được may mắn thụ hưởng một giá trị tốt đẹp nào, ta hãy bình tâm quán chiếu và thầm cảm ơn những người đã mang lại cho ta thành quả tốt đẹp ấy.
Lòng biết ơn còn được thể hiện một cách trọn vẹn và sâu sắc nơi ngôi nhà tâm linh của mỗi người. Thực sự chưa một ai trong chúng ta được gặp Đức Thế Tôn ngoài cuộc sống hiện thực nhưng ta đã tiếp nhận và hành trì giáo pháp của Ngài ở từng giây, từng phút. Trong mỗi người chúng ta đều có pháp thân. Vì vậy Đức Thế Tôn luôn có mặt trong mỗi tế bào cơ thể ta, mỗi hơi thở, mỗi bước chân vững chãi của ta. Ta không cần phải chạy đi rong ruổi khắp thế gian tìm Ngài. Chính Ngài là tổ tiên của ta và ta là sự tiếp nối của Ngài. Khi ta biết đi nhẹ nhàng, biết thở, biết cười, biết yêu thiên nhiên vạn vật, biết trải lòng từ cho những hoàn cảnh khó khăn, biết quán chiếu nội thân và ngoại thân sâu sắc thì khi ấy Ngài đã có mặt cho ta suốt 24 giờ đồng hồ trong ngày. Nếu chúng ta biết thực tập như vậy thì thì lúc nào ta cũng là sự hiện hữu của Ngài và đó là sự tiếp xúc sâu sắc nhất và cũng là cách thể hiện lòng biết ơn về những bài học quý báu mà Ngài cũng như Thầy Tổ đã truyền dạy lại cho chúng ta.
Lòng biết ơn không chỉ là đức tính vĩ đại của con người mà còn là ngọn nguồn của niềm vui, hạnh phúc và an lạc của con người. Sống biết ơn không chỉ mang lại sự nhẹ nhàng nơi tâm hồn của con người mà nó như một cơn gió mang các hạt phấn của sự thương yêu hiểu biết làm nở rộ những bông hoa tươi đẹp trong cuộc đời.
Ngọc Ánh