Tu viện Khánh An

BÀI HÁT XUÂN NĂM ẤY

Khi màn đêm phủ kín cả không gian, cũng là lúc những sắc màu lung linh rực rỡ của đêm phố thị Sài Thành hoa lệ được thắp sáng trên khắp các đường phố, như cuốn hút dòng người càng nhộn nhịp, tất bật hơn vào những ngày giáp Tết Cổ truyền đón Xuân Mậu Tuất 2018.
Danh mục: 
Thơ - Văn

 Những cánh hoa khoe sắc hòa cùng với những giai điệu bài hát Tết vui tươi như tô điểm cho hương sắc ngày xuân càng thêm ấm áp; Văng vẳng đâu đó câu hát “…Ngày thắm tươi bên đời xuân mới, lòng đắm say bao nguồn vui sống...” lời canhư hòa vào niềm vui chung của đất trời, bất chợt dư âm của ca khúc ấy như quay về...

Buổi sáng ngày 19 tháng Chạp năm Đinh Sửu, mọi người chờ mãi nhưngkhông thấy tôi đến để ghi hình cho bài hát “Xuân và Tuổi trẻ” - nhạc La Hối, thơ Thế Lữ mà tôi đã thu âm trước đó cho chương trình ca nhạc mừng Xuân 1998 của đài phát thanh truyền hình Tỉnh chuẩn bị sẽ phát sóng vào đêm đón giao thừa, nên người bạn đồng nghiệp đã vội vã đến nhà để gọi tôi; Tôi bước ra cửa với một tâm trạng buồn bả, một đôi mắt đỏ hoe, nghẹn ngào: Anh cho tôi gửi lời xin lỗi mọi người, hôm nay tôi không đến thu hình được vì mẹ tôi vừa…  Tôi nói trong tiếng nấc.Nước mắt tôi chảy dài trên đôi má không nói nên lời; Vậy là mùa xuân năm ấy mẹ tôi đã đi xa mãi mãi, bỏ lại chị em tôi bơ vơ giữa cuộc đời này như những chú chim non lạc mất mẹ. 

Những ngày giáp Tết đường phố nô nức, không khí nhộn nhịp, người người mua sắm, nhà nhà được trang hoàng lại để chuẩn bị đón một cái Tết cổ truyền thật ý nghĩa, vui vẻ và hạnh phúc. Còn gia đình tôi thì phải tạm gác lại chuyện đón Tết để lo tang sự cho mẹ bởi chứng bệnh ung thư xương đã hành hạ thân xác đau đớn của mẹ tôi trong nhiều tháng qua... Ngày đưa mẹ về quê an nghỉ trên chuyến phà Rạch Miễu (Tiền Giang-Bến Tre) mà trước đây mỗi khi Tết đến Xuân về là cả nhà cùng nhau về thăm quê cũng trên chiếc phà này, con phà rẽ sóng lướt êm trên dòng sông Tiền hiền hòa chở nặng phù sa của vùng đất miền Tây Nam bộ. Còn nay, nhìn những bọt sóng trắng xóa vỗ vào mạn phà như màu trắng khăn tang, những đám bè Lục bình xanh mướt nở những cánh hoa tim tím đang bồng bềnh giữa dòng trôi về phương trời vô định cũng giống như cuộc đời tôi rồi đây cũng sẽ cuốn trôi giữa dòng đời khi không còn có mẹ; Tôi ngồi ôm chiếc bình hương, khói hương trầmnghi ngút hòa vào làn gió thơm mùi nhãn chín thoảng ra từ dãy cồn Phụng, Thới Sơn giữa một vùng sông nước mênh mông khi đất trời vào Xuân.

Mẹ ơi, Tết năm nay con không còn được chúc Tết mẹ nữa rồi, không còn được ăn món chè trôi nước mẹ nấu cúng đưa ông Táo về trời ngày 23 tháng Chạp, không còn cùng mẹ đón giao thừa và đi chùa lễ Phật đầu năm… Con đã thật sự mồ côi mẹ rồi sao? Trước đây mỗi khi nghe bài hát “Mừng tuổi Mẹ” của nhạc sĩ Trần Long Ẩn, lòng con rất lo sợ nếu như một ngày nào đó con phải lâm vào hoàn cảnh giống như những ca từ trong bài hát “… Mẹ già như chuối chín cây, gió lay mẹ rụng con phải mồ côi…” hay những vần thơ của thi sĩ Đỗ Trung Quân nói lên nổi lòng trong bài thơ Nhớ Mẹ:

Hôm nay…

anh đã bao lần dừng lại trên phố quen, ngã nón đứng chào xe tang qua phố;

Ai mất mẹ? sao lòng anh hoảng sợ, tiếng khóc kia bao lâu nữa của mình?...

Bài thơ như nụ bạch hồng, Con cài sẳn cho tháng ngày sẽ tới!”

Điều gì đến rồi cũng sẽ đến và cái ngày mà con phải cài nụ bạch hồng ấy nay cũng đã đến rồi, bởi lẽ vô thường trong kiếp phù sinh này không từ bỏ một ai thoát khỏi vòng “Sinh, lão, bệnh, tử”; Đức Phật đã dạy rằng: “Tất cả những gì trong thế gian đã là biến đổi, hư hoại, đều là vô thường”;

Hoa tươi rồi sẽ úa tàn,

Tấm thân tứ đại tránh sao vô thường

Đúng vậy, tấm thân tứ đại này là vô thường; Ngài đã nhận ra chân lý của sự giải thoát và ngài từ bỏ tất cả những thứ phù du huyển mộng mà người đời cho là hạnh phúc, để đi tìm con đường giải thoát khổ đau cho chúng sinh; Khi đã hiểu vô thường, ta mới chán ngán với những thú vui tạm bợ trong cõi đời này, đi tìm lại cái giá trị hạnh phúc chân thật từ trong tâm. Đức Phật đã từng khai thị trong “Bốn Sự Thật Nhiệm Màu” (Tứ Diệu Đế) đó là Khổ Đế, Tập Đế, Diệt Đế và Đạo Đế; Vì thế chúng sanh đang bước trên con đường giác ngộ hãy đối diện với bộ mặt thật của cuộc đời đó chính là khổ đau đang ẩn núp sau thứ hạnh phúc giả tạm mà người đời đang cố níu giữ. Đến đây bất chợt làm tôi nhớ đến những câu thơ của Đoàn Như Khuê trong bài thơ Bể thảm:

Bể thảm mênh mông sóng ngập trời,

Khách trần chèo một chiếc thuyền chơi

Thuyền ai ngược gió ai xuôi gió

Coi lại cùng trong bể thảm thôi…

Khóc mấy mươi phen, mấy trận cười!

Dẫu cười chưa hẳn đã là vui.

Trần vui sao lại cho là tục, 

Mới lọt lòng ra đã khóc rồi…”

Vũ trụ vốn có những quy luật, mà con người và sự vật luôn phải tuân theo; Quy luật đối với thiên nhiên là “Xuân đi trăm hoa rụng, Xuân đến trăm hoa cười” còn quy luật đối với con người là “Trước mắt việc đi mãi, Trên đầu, già đến rồi” . Nhưng vẫn có những sự huyền diệu, thần kỳ “Chớ bảo xuân tàn hoa rụng hết; Đêm qua, sân trước, một cành mai”. 

Mùa xuân là mùa đẹp nhất trong vũ trụ; Mùa của sự an lạc và hạnh phúc; Vì thế hãy lắng nghe nhịp thở của chính mình để chuyển hóa khổ đau thành hạnh phúc, để nước mắt nở hoa cười trong hương xuân Đạo Pháp. Hy vọng trong cuộc đời , sẽ có những lần ta may mắn được thấy, được nghe, được cảm nhận những điều huyền diệu, thần kỳ, rất giản đơn, bé nhỏ như “Nhất chi Mai” (một cành mai) của Thiền Sư Mãn Giác.

…Thời gian dần trôi theo năm tháng, 19 mùa xuân đã đến và đi, nhưng mùa xuân năm ấy sẽ mãi là một mùa xuân khó phai trong ký ức của cuộc đời tôi. Mỗi năm Tết đến tôi lại được trở về quê, được quỳ bên mộ mẹ để được chúc Tết mẹ giống như thuở nào, để nũng nịu được mẹ ôm vào lòng, sưởi ấm cho con trong những ngày se lạnh khi tiết trời vào xuânMẹ nhé!

“Mẹ ơi! Mẹ hãy ngủ thật ngon, mùa xuân lần thứ 20 này con sẽ về bên mẹ và sẽ hát cho mẹ nghe bài hát Xuân và Tuổi trẻ mà mẹ chưa kịp nghe con hát trong đêm giao thừa mùa xuân năm ấy; 

…Ngày thắm tươi bên đời xuân mới, lòng đắm say bao nguồn vui sống;Xuân về với ngàn hoa tươi sáng, Ta muốn luôn luôn cười cùng hoa…”.

Cuối cùng con xin phép được mượn một số thuật ngữ của tu viện Khánh An để kết thúc bài viết: Mùa xuân năm nay sẽ là một mùa “Xuân Đoàn viên” khi chúng con được quay về “Cổng Tam Quan” của ngôi Tu viện Khánh An-quận 12,nơi “Pháp đường chánh niệm” trong không khí ấm áp của Đạo Pháp vui xuân đón Tết 2018, giờ đây bên nhau mọi người như được tiếp thêm năng lượng tu tập, đưa Thiền định tâm quay trở về thân bẳng chính hơi thở hiện tại của mình, có lần con đã được nghe Thầy Viện chủ nói vui trong bài thuyết giảng rằng:

Trăm năm trong cõi người ta; Muốn “An” thì phải hít vào thở ra;

Trăm năm là trăm năm nào; Muốn “Lạc” thì phải thở ra hít vào”.

Con nguyện “Sống Tỉnh thức” như những sắc hoa Thiền định trong “Vườn Quan Âm” để làm đẹp cho đời, cho người và cho bản thân; con đường giác ngộ là con đường mà Đức Phật muốn cho tất cả chúng sanh thoát khỏi bể khổ tham ái; Tất cả Tăng thân và Đạo tràng của một “Tăng đường vững chải” như một dòng sông hiền hòa, tự tại trên từng bước chân Thiền hành. Trong thời khắc thiêng liêng của phút giao mùa, “có mặt cho nhau” bên chén Thiền trà ấm áp để “Hiểu và Thương”; cùng nhau chia sẻ những niềm vui, xoa dịu những ưu phiền trong năm cũ, để bước sang năm mới thanh lọc tâm, cắt đứt sợi dây tam độc (Tham, Sân, Si) mà từ lâu vẫn còn trói buộc vào cái bản ngã của mỗi chúng sinh, để từ nay trong ánh sáng quang minh của chư Phật mười phương, chúng ta được bước những bước vững chãi như núi xanh, thảnh thơi dường mây trắng; Đêm nay nơi vọng gác “Lầu Ngắm Phật” lời dạy thiêng liêng của Phật đã có cách đây hàng ngàn năm như vọng về trong từng câu Kinh Pháp, là ánh sáng giác ngộ cho nhân loại, hãy buông bỏ tất cả những gì chướng ngại của ngày hôm qua, để bước chân hôm nay được thong dong, an nhiên và tự tại. 

Những ngày cuối của năm Đinh Dậu 2017 dần khép lại và năm mới Mậu Tuất 2018 sẽ chào đón, những khách trần còn lạc trôi hãy tìm về nơi bến đỗ bình yên, về nơi “Phật đường Tỉnh thức” để được an trú nơi đây trong từng phút giây Chánh Niệm, hãy “Sống Tỉnh Thức” mà mỗi người con Phật chính là sứ giả của Như Lai, cùng nhau sống “Tốt đời-Đẹp đạo”, để mãi mãi là “Xuân Đoàn Viên”, mùa xuân bất diệt giữa cõi Ta-bà ngũ trược này.

Nguyễn Hưng Minh Trí