Ngày Sáng
Sáng nay, trời mưa rỉ rã,
Tự hỏi, ngọn gió nào đã góp thành bão ngoài khơi?!
Sáng nay, lòng đã thôi buồn bã,
Nhìn thấy sợi buồn, đã bị dệt thành nỗi đau,
Qua tháng năm, thay lòng vị tha thành vị kỷ,
Nay chợt hiểu rồi, tự hổ thẹn trong tâm!
Phút giây hiện tại, nhiệm mầu,
Sao lúc nhớ, lúc lại để quên?
Đôi mắt thương nhìn đời,
Sao đôi khi lại thay bằng dò xét?
Trái tim bao dung, ánh mắt tinh khôi nhìn đời,
Trải qua khô khốc, đã nhạt nhòa đẫm lệ!
Pháp âm vi diệu, tưới tẩm thương yêu,
Công phu tu tập, giúp con tỉnh giấc cuộc sớm, chiều!
Nào đâu tưởng hồi về quá khứ,
Nào đâu còn dong ruổi tương lai
Nào đâu vinh nhục cuộc trần ai?
Nào đâu thắng thua, được mất!
Tất cả chỉ trong gang tấc,
Giữa cuộc vô thường, giữa biến chuyển sắc – không!
…
Dùng đèn trí soi lòng,
Dùng hơi thở làm nơi thường trú,
Bỏ khoảng cách ta người,
Để tất cả là ta,
Để ta được là tất cả!
Ngưỡng mong,
Trên hồng ân Tam Bảo,
Ơn Thầy Tổ, quốc gia,
Ơn chúng sanh giáo dưỡng,
Vạn pháp nhiệm mầu!
Giúp,
Tăng tấn lòng Bồ Đề,
Tự giác bản ngã, học hạnh giác tha,
Khêu đèn trí, soi về muôn vạn lối!
Nguyễn Thị Cát Anh.