Nối Tình Thương Đại Hải
Đã qua một thời khói lửa chiến tranh
Khúc ruột miền Trung oằn mình gian khó
Hoà bình rồi vẫn phong ba bão tố
Tang tóc ngập trời, chất ngất đau thương.
Biển hoang tàn ta giải quyết chưa xong
Nay sóng bạc đầu bi ai muôn nỗi
Dồn dập thiên tai khốn cùng tăm tối
Nhà cửa tan tành lũ cuốn trôi sông.
Miền Trung bốn mùa mưa nắng bão giông
Bao kiếp phù sinh long đong thống khổ
Bao ước mơ chìm trong cơn đói lạnh
Bao mảnh đời bất hạnh giữa đêm đông.
Miền Trung xa rồi thuỳ dương cát trắng
Lấp lánh ánh vàng buổi sáng bình minh
Bão lũ ngập tràn nhấn chìm tất cả
Long đong phận người đói rét điêu linh.
Thanh Hoá ơi, đâu dòng sông Mã
Bên lở bên bồi nắng gió tươi xanh
Đâu dòng sông Yên quanh co uốn lượn
Tai ương về tan nát những lều tranh.
Thương lắm miền Trung mịt mù gió cát
Dải đất khô cằn gánh châu thổ Bắc Nam
Nơi những đứa bé tóc vàng sạm nắng
Những mẹ lưng còng lam lũ quanh năm.
Những gia đình với nỗi đau quặn thắt
Tận đáy lòng ta chia sẻ cảm thông
Dẫu đoạn trường, bi thương chồng chất
Dân miền Trung vẫn vững chãi can trường.
Ta ở miền Nam bốn mùa dịu mát
Mở rộng tâm lành nhân ái yêu thương
Giúp đồng bào vượt qua cảnh thê lương
Cho những mầm xanh đâm chồi nảy lộc.
Nay, Đoàn Khánh An ta về Thanh Hoá
Trao chút nghĩa tình ấm áp phương xa
Những ân tình với muôn nỗi thiết tha
Mong miền Trung hồi sinh màu hy vọng.
Ta mở lòng nối tình thương đại hải
Đem trái tim từ - hỷ đến trao nhau
Cùng động viên nhau vượt ngàn giông bão
Mang niềm tin, hạnh phúc cập bến đời.
Dù sống ở đâu vẫn một tấm lòng
Cùng hướng về Trung cùng nhau san sẻ
Sát cánh kề vai góp tình nhân thế
Những trái tim lành khắp Nam Bắc Tây Đông.
Huỳnh Duyên