Tu viện Khánh An

Lá thư thứ Tư: Người đầu tiên con nghĩ tới.

Ba à! Ba chỉ cần đợi con một năm nữa thôi, con sẽ giúp ba trả nợ. Sau đó con sẽ mời ba mẹ đi du lịch Đà Lạt như hôm trước ba chia sẽ với con nhé. Con còn rất nhiều điều muốn làm cho ba cho nên ba phải mạnh khỏe bên con ba nhé.
Danh mục: 
Thơ - Văn

Kính gửi cha kính yêu của con!
Hôm nay là một ngày rất đặc biệt đối với con. Con được may mắn tham gia khóa tu Hoa Phượng Đỏ ở Tu Viện Khánh An.

Ở đây con được trãi nghiệm và học hỏi rất nhiều điều từ các Thầy, các Sư cô và các bạn. Trong khóa tu có rất nhiều hoạt động như là ngồi thiền , học vẽ và đặc biệt là viết thư gửi tới người mà con kính thương. Ngay giây phút con được nghe quý Thầy hướng dẫn viết thư, người đầu tiên con nghĩ tới là ba.

DSC 6825
Những lời con viết trong lá thư này, có lẽ ba sẽ không đọc được và cũng đâu biết con viết một bức thư cho ba đâu. Những điều mà con ấp ủ trong lòng khó để có thể trực tiếp bày tỏ với ba. Nhiều lúc con cũng muốn nói với ba những điều ấp ủ, nhưng khi đối diện, con chẳng thể mở lời được. Con nhìn thấy nếp nhăn trên trán ba ngày càng nhiều, da thì sạm đi. Những công việc ở ngoài đường khiến ba mệt mỏi , con nhìn thấy điều đó nhưng con chỉ biết ngồi nhìn mà thôi. Ba khuyên con cố gắng học hành, trở thành người tốt là ba vui rồi. Nhưng cách đây một vài ngày con đã buồn ba. Con thấy ba uống rượu rồi hút thuốc, con rất đau lòng. Những thứ đó rất hại cho sức khỏe. Con khuyên ba nhiều lần mà ba vẫn không bỏ. Con biết từ nhỏ ba đã rất khổ. Những cái nỗi khổ, bất hạnh mà ba phải gánh không phải ai cũng hiểu được. Nhưng đối với con, ba luôn là người đàn ông tuyệt vời nhất. Thấy ba không bỏ được thứ độc hại đó con đã lỡ nói một câu khiến ba buồn, rồi con đi vào phòng. Vô tình lúc con bước ra ngoài thấy ba ngồi rủ mắt những nếp nhăn lại hiện rõ lên . “Ba à! Con xin lỗi”- một câu nói có năm chữ thôi mà con không mở miệng ra nói được . Con cảm thấy hận vì đã nói những lời quá vội vã mà chưa kịp suy nghĩ. Nhưng con thật sự muốn ba xa rời hai thứ đó để con có thể phụng dưỡng ba nữa chứ. Hằng đêm con cứ nghe tiếng ba ho. Con lại sợ....
Gia đình ta tuy nghèo, thiếu thốn nhiều thứ nhưng con vẫn luôn luôn tự hào và hạnh phúc vì có ba mẹ, gia đình hòa thuận. Ba hy sinh tất cả vì con. Con cảm nhận được điều đó. Ba dạy con từng điều hay lẽ phải.

Con gái ba lớn rồi nhưng trong mắt ba mẹ, con vẫn còn rất bé bỏng. Con vẫn còn cái cảm giác ôm chầm lấy ba. Ba xoa đầu con mặc dù con đã qua cái tuổi bé bỏng nũng nịu. Con chỉ có một ước nguyện đó là ba sẽ luôn được khỏe mạnh bên con. “Ba à! Ba chỉ cần đợi con một năm nữa thôi, con sẽ giúp ba trả nợ. Sau đó con sẽ mời ba mẹ đi du lịch Đà Lạt như hôm trước ba chia sẽ với con nhé”. Con còn rất nhiều điều muốn làm cho ba cho nên ba phải mạnh khỏe bên con ba nhé.
Nếu có kiếp sau , con vẫn muốn là con của ba.
“Con yêu ba”. Chắc chắn một ngày đẹp trời nào đó con se dõng dạc đứng trước mặt ba để nói ra câu nói đó. Ba là người tuyệt vời nhất của đời con.
Con chắc chắn sẽ nghe lời ba trở thành một người có nhân cách tốt. Trong tim có Phật. Con sẽ cố gắng thực hiện những gì ba muốn. Con luôn muốn thấy ba cười, chỉ cần thấy ba vui, ba mạnh khỏe là trong lòng con đủ vui và hạnh phúc rồi.
Con đi chùa, đi khóa tu, con luôn cầu mong cho ba và mẹ mạnh khỏe bên con. Chỉ cần có sức khỏe thì mọi thử thách cực khổ trong cuộc sống này gia đình ta sẽ vượt qua hết mà. Ba mẹ là niềm hạnh phúc của con. Con yêu ba, con yêu mẹ!
TV. Khánh An, ngày 22.07.2017
Trần Thị Anh Thư
(1999, Vĩnh Cửu – Đồng Nai)